Cố Hướng Đông nói với mẹ mình, “Mẹ, con cảm thấy quyết định vừa nãy của mẹ rất đúng. Chúng ta ra ở riêng đi, mẹ và bố sống chung với nhau, những người khác thích làm gì thì làm, không thể nào nuôi nổi một kẻ vong ân bội nghĩa.” Nói xong, anh kéo tay cô vợ nhỏ của mình định rời khỏi nhà.
“Ôi trời em trai, thằng bé còn nhỏ mà, chúng ta đều là người lớn với nhau, đừng có chấp nhặt với thằng bé.” Nói đến đây, Trần Chiêu Đệ cũng không bảo Cố Tiểu Xuyên nói một câu xin lỗi.
“Em không chấp nhặt với cháu.” Sở Y Nhất trả lời.
Khi Trần Chiêu Đệ nghe thấy điều này, cô vui mừng khôn xiết.
“Nhưng mà nếu bước ra khỏi ngôi nhà này, người khác sẽ không vì nó là con nít mà nương tay với nó đâu. Chị có thể sống với thằng bé cả đời, hay có thể cứ đổ vỏ giúp cho thằng bé mãi được không?” Sở Y Nhất nói xong, mặc kệ Trần Chiêu Đệ, cô xoay người rời khỏi gia đình họ Cố.
Cố Hướng Đông ôm Tiểu Bảo đi theo sau, anh âm thầm nắm tay Sở Y Nhất.
Sở Y Nhất hất tay ra, “Anh làm gì thế, đang giữa chốn đông người đấy, đừng có kéo kéo nắm nắm nữa, kẻo lát nữa em lại bị nói là tác phong không tốt.”
“Vợ à, em đừng giận nữa mà.” Cố Hướng Đông nói với giọng thận trọng.
“Sao anh lại trở về rồi? Chuyện quan trọng cũng không nói một tiếng.” Thật ra trong lòng Sở Y Nhất cảm thấy rất vui.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT