“Y Nhất, con đừng có đi vào trong. Mẹ và chị hai sẽ đi vào trong phụ, bản thân con đang mang thai, vào trong không thích hợp lắm.” Mẹ cả Tôn cản Sở Y Nhất lại, bảo cô đứng ở ngoài đợi. Vốn dĩ bà ấy cũng không muốn đứa con dâu út qua đây, thế như nó cứ đòi phải qua cho được. Phụ nữ sinh con, máu chảy đầm đìa, không thích hợp để một người đang mang thai nhìn thấy được, nên bà dứt khoát để Sở Y Nhất ở ngoài.
“Con biết rồi mẹ. Nếu bên trong có chuyện gì cần giúp đỡ, mẹ nhớ phải nói với con, con sẽ ở bên ngoài.”
“Được rồi, được rồi. Nhiều người thế này, làm gì cần sự giúp đỡ của con nữa!”
Cô cũng không hy vọng mình sẽ giúp ích được gì! Sở Y Nhất suy nghĩ trong lòng.
“Chị ba, chị ngồi nghỉ ngơi đi.” Lục Ái Quốc vội vàng đem một cái ghế nhỏ đưa cho Sở Y Nhất, sau đó lại chạy vào trong bận rộn.
“Sao rồi?” Mặc dù mẹ cả Tôn không phải là bác sĩ nhưng bà đã sinh rất nhiều con cái. Khi Hà Thúy Lan sinh Tiểu Trụ, cũng vì không kịp nên phải sinh ở nhà, cũng một tay bà là người đỡ đẻ. Giờ khi nhìn thấy Trần Khiết, lại nghe bảo trước đây Trần Khiết là bác sĩ, bà cũng yên lòng hơn một chút.
“Bác gái à, bác nhìn xem, đã có thể thấy được cái đầu lấp ló của đứa trẻ rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play