Cố Kiến Quân và Lục Ái Quốc cùng thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng thấy không vui. Tại sao tai họa của Vương Lão Nhị không nghiêm trọng thêm một chút? Nhưng sau đó nghĩ lại, nếu như tên Vương Lão Nhị này xảy ra chuyện gì, e rằng Trần Khiết cũng không dể dàng giải thích. Suy cho cùng, Vương Lão Nhị là một tên vô liêm sỉ và mặt dày, nếu như bản thân hắn ta có chuyện gì, không biết sẽ đòi tiền người ta cỡ nào nữa đây!
Hai người nhìn nhau rồi quay người rời đi.
“Này này, hai người có ý gì vậy. Hai người dẫn người này đến chỗ tôi, giờ bỏ mặc người này ở đây là sao?!” Ông cụ nhìn thấy hai người bọn họ định rời đi, nhanh chóng cản lại.
“Bác sĩ à, chúng tôi không có tiền trả tiền thuốc men đâu, cho nên bác sĩ hãy đợi tên Vương Lão Nhị kia tỉnh lại và tìm hắn đòi tiền đi. Chúng tôi cũng chỉ muốn tốt cho bác sĩ thôi, nếu như để hắn quay trở về, e rằng số tiền này…” Lục Ái Quốc nhìn phản ứng của ông cụ, anh châm thêm một ngọn lửa.
“Nếu như chỗ của bác sĩ không tiện, anh hai à, hay là chúng ta kéo hắn ta về đi?” Lục Ái Quốc quay đầu nhìn Cố Kiến Quân, hỏi với giọng nghiêm túc.
“Được, cũng không tốn sức gì mấy!”
“Thôi, trời tối cũng lạnh lắm, cứ để ở chỗ tôi đi. Nếu cứ kéo đi kéo về như vậy sẽ khiến vết thương khó lành!” Ông cụ sờ mũi một cách mất tự nhiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT