Khi Lý Thúy Hoa nghe nói đứa con gái chết tiệt Sở Y Nhất của mình đã trở về, bà ấy lập tức tức giận. Về nhà mà không biết đi thăm mẹ, đúng là một đứa vong ân bội nghĩa.
Mẹ cả Tôn nhìn cửa phòng đứa con dâu, bà biết con dâu mình ngủ không ngon vào buổi tối nên đã không gọi cô dậy vào lúc sáng sớm. Cứ để cho cô ngủ, khi nào cô dậy thì làm đồ ăn cho cô.
Giờ đây lại nghe thấy tiếng mẹ của đứa con dâu la hét trong sân, bà vội vã chạy từ trong phòng ra ngoài.
“Này mẹ nó, bà đang làm cái gì vậy? Mới đầu năm, sống chết gì cũng phải từ từ, thật là xui xẻo.”
“Cũng biết xui xẻo nữa à? Gia đình họ Cố mấy người cũng thật là buồn cười. Đầu năm mới mà không biết bảo con dâu về nhà mẹ đẻ thăm nom. Sao đây, gả cho gia đình mấy người rồi là mấy người phủi bỏ quan hệ với nhà mẹ đẻ của nó à!”
Trong lòng của Lý Thúy Hoa cảm thấy rất tức giận, bà không nể mặt mẹ cả Tôn. Nói không chừng chính bà già này đang đứng giữa ly gián hai mẹ con bọn họ. Vậy nên con nhỏ chết tiệt kia mới không quay về dù đã được gả đi nhiều năm rồi.
“Lời nói của bà thật sự rất khó nghe. Chân nằm ở trên người của Y Nhất, tôi có thể trói con bé không cho nó đi hay sao. Hơn nữa, nếu như bà đối xử tốt với con bé, nó có thể không quay trở về thăm bà sao. Bà đối xử với con cái ra sao thì nó đối xử lại với bà như vậy thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT