“Chuyện nào ra chuyện đó, mày cũng đã được gả đi lâu rồi mà, còn nhắc đến làm gì?” Lý Thúy Hoa cảm thấy hơi chột dạ, hoàn toàn không dám nhìn Sở Y Nhất.
“Trong mắt con thì chuyện này là một, hơn nữa từ trước tới giờ chưa từng thôi!”
“Con nhỏ chết tiệt này, tại sao mày lòng dạ hẹp hòi đến thế. Nếu không phải nhờ tao, bây giờ mày có thể gả vào gia đình họ Cố, sống những ngày tháng thoải mái thế này không. Mày không biết cảm ơn tao thì thôi, cứ luôn nhớ những chuyện nhỏ nhặt lông gà vỏ tỏi. Có đứa con gái nào như mày không!”
“Vậy thì có người bố người mẹ nào giống như mẹ không?!”
Sở Y Nhất không tức giận, cô chỉ đang đứng ở thân phận là một người ngoài quan sát, đòi lại công bằng thay cho Sở Y Nhất của trước đây.
“Mày...” Lý Thúy Hoa tức giận đến đỏ cả mặt. Trước đây, con nhỏ chết tiệt này rất nghe lời của mình, bảo nó đi Đông, nó không dám đi Tây. Nhưng kể từ sau khi nó được gả đi, không, cũng không hẳn, là cái lần sau khi nó quay về, nó đã thay đổi hoàn toàn tựa như một con nhím, gặp ai cũng phóng gai vào người đó. Hết lần này đến lần khác chọc tức giận bà muốn chết.
“Đừng có mày mày mày, tao tao tao nữa. Con sẽ không đưa số tiền này đâu. Không ấy chúng ta gọi mọi người qua đây để nói một câu công bằng đi, của hồi môn của con gái nhà ai gả đi đều phải do người chị đã lấy chồng đưa cho sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT