“Bố thấy người ta trưởng thành, tính tình lại tốt à? Vậy bố lấy đi, bảo con lấy làm gì?” Lưu Dịch nhìn người đàn ông đối diện, cười nhạt.
“Cái thằng hỗn xược, ăn nói cái kiểu gì vậy!” Một tiếng “rầm” vang lên, người đàn ông đập tay lên bàn. Ông ấy cố gắng kiềm chế, bằng không đã vứt tách trà bên tay đi rồi.
“Bố nói đi, bố đang bận tâm cái gì đây? Nếu như muốn có con đàn cháu đống, không phải bố đã có rồi sao. Thúc giục con làm cái gì chứ? Chuyện hôn nhân của con không cần bố làm mai vô tội vạ!”
“Bố không bận tâm thì ai bận tâm cho con?”
“Con cũng không cần bố bận tâm. Bố đi bận tâm những đứa con những đứa cháu kia của bố đi. Nếu như không có chuyện gì khác thì con đi trước đây.” Thật lãng phí thời gian của mình, sớm biết vậy đã không qua đây làm gì.
“Con cũng đừng có nghĩ tới cô gái Sở Y Nhất kia nữa. Bố thấy người ta không có ý gì với con đâu. Người ta còn có con cái. Con đường đó của con bị dập tắt rồi.”
Đôi chân đang bước đi hướng ra ngoài của Lưu Dịch chợt khựng lại, cô gái đó sao lại mang thai rồi? Xem ra mình đã lâu không gặp cô ấy. Chuyện lớn như vậy mà mình lại không biết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT