Mẹ cả Tôn không hề cảm thấy thương cảm một chút nào.
“Con ngủ nghỉ không tốt là đúng rồi. Nếu như để con ngủ nghỉ thật tốt, vợ con sẽ ngủ nghỉ không tốt.” Thái độ của mẹ cả Tôn rất kiên quyết.
“Mẹ không tới thì gia đình bọn con yên ổn, nghỉ ngơi khỏe rồi. Hơn nữa, con là người không biết chừng mực đến thế sao?” Cố Hướng Đông bất mãn phản đối.
“Đừng có nói mấy câu có hay không có, vô ích thôi. Mau ăn cơm rồi đi làm đi!” Mẹ cả Tôn xua tay ghét bỏ!
“Hướng Đông à, hôm nay cậu sao vậy. Trông chẳng có tinh thần gì cả, cậu đã thở dài bao nhiêu lần rồi?” Quách Hòa Bình nhìn Cố Hướng Đông, người đang uể oải, anh không hiểu lắm. Trước đó, tinh thần của thằng nhóc này vẫn ổn mà, hôm nay bị gì vậy?
“À, tôi biết rồi. Nhìn điệu bộ như thế này, có phải do tối tăng ca quá nhiều không?” Quách Hòa Bình nói và nháy mắt với Cố Hướng Đông, như thể “tôi biết rồi”.
“Anh đang rảnh phải không? Đúng lúc đấy, vụ án lần trước chuyển giao cho anh đã tiến triển đến đâu rồi. Anh có thể kể tình hình một chút cho tôi nghe không?” Cố Hướng Đông dựa lưng vào ghế, nhướng mày nhìn Quách Hòa Bình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT