“Mẹ, mẹ muốn nói thì nói đi, sao cứ động tay động chân đánh người thế chứ. Con đang định nói với hai người là con không đi nữa.” Cố Hướng Đông cảm thấy hơi tủi thân.
“Vợ, anh không đi nữa, anh sẽ ở nhà cùng với em, sau này tính tiếp.” Cố Hướng Đông nắm tay cô vợ nhỏ, ánh mắt kiên định, không vương vấn một chút do dự nào.
“Sau này là khi nào?” Tuy rằng cô không biết nhiều về chính trị, nhưng mục đích của việc học tập dưới chân của Ủy ban trung ương rất rõ ràng. Mặc dù cô không ngờ Cố Hướng Đông có thể đứng cao như vậy, tuy nhiên, Cố Hướng Đông có tham vọng của chính mình, người đàn ông nào chẳng muốn ngày càng leo cao. Nhìn ánh mắt nghiêm túc vì mình của Cố Hướng Đông, cô thở dài trong lòng.
“Đi đi, cũng chỉ nửa năm thôi mà. Có cơ hội thì đi ra ngoài nhiều một chút, có thể nhìn thấy được những kiểu người khác nhau, học được những thứ mới lạ, đi đi!”
“Y Nhất, nó đã bảo không đi rồi thì không cần đi nữa. Tại sao con lại bảo nó đi?” Mẹ cả Tôn nghe lời của con trai mình, trong lòng bà đang vui vẻ. Kết quả khi nghe được lời của con dâu nhỏ, bà lập tức cảm thấy vô cùng khó hiểu.
“Mẹ, Cố Hướng Đông là đại bang, làm sao con có thể buộc đôi cánh của anh ấy lại được. Hơn nữa, không phải còn có mẹ cạnh bên hay sao. Anh ấy ở nhà cũng không giúp được gì.” Sở Y Nhất đi tới, cô ôm cánh tay của mẹ cả Tôn và lắc lắc với điệu bộ nũng nịu.
Cố Hướng Đông biết cô vợ nhỏ đang nói giúp mình. Đại bàng? Trong mắt của cô, anh là đại bàng sao? Những lời nói đó của cô đều là vì muốn anh có thể bước đi không mang gánh nặng trên vai, anh biết! Nhìn Sở Y Nhất đang ở trước mặt mình, trong lòng Cố Hướng Đông dâng trào lên cảm giác có được người vợ như vậy, người chồng còn có thể đòi hỏi gì nữa!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT