“Mẹ, sao mẹ không ăn gì vậy, cơ thể mẹ không khỏe à?” La Đại Dũng thấy đôi đũa của mẹ mình chẳng động đậy mấy lần, anh tưởng mẹ mình bị sao, nên vươn tay ra gấp miếng thịt bỏ vào trong chén của bà cụ.
“Ăn cái gì mà ăn, hết đông này chỉ có mấy miếng thịt, mẹ không ăn.” Sau đó bà tức giận bỏ miếng thịt vào lại bát của La Đại Dũng.
Tống Hồng Quyên nhìn mẹ chồng như thế này, không biết lại là cái gì đã chọc giận đến bà ấy, nhưng tốt nhất là im lặng và ăn cơm của mình.
Nhìn thấy Tống Hồng Quyên gấp miếng thịt, bà cụ nhìn chằm chằm vào cô và hừ một tiếng.
“Sau này nếu chỉ có hai miếng thịt thì đừng cầm về nhà nữa, còn chưa đủ mất mặt hay sao, nhét kẽ răng còn chẳng đủ.” Chỉ một ít thịt như thế này mà còn mặt dày gắp ăn, “Đại Dũng là đàn ông, là trụ cột của gia đình. Bình thường làm việc rất vất vả, nên ăn nhiều thịt một chút, một đứa con gái như con thì ăn thì làm cái gì?”
Tống Hồng Quyên nghe thấy lời của bà cụ, cô muốn bật cười. Dựa vào cái gì mà cô không được ăn, thịt này là do nhà máy bên cô phát mà.
“Mẹ, mẹ nói vậy là có ý gì? Trong nhà máy nhiều người, mỗi người vốn dĩ cũng chỉ được chia có một ít. Thế lần sau nếu như có chia, theo như ý của mẹ, con không cần nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT