Bà cụ ngập ngừng nhìn đứa con trai của mình đang im lặng cúi đầu, còn Sở Y Nhất thì nhàn nhã nhìn bọn họ, cô không hề có một chút sự đồng tình nào.
“Chị dâu, thực sự rất xin lỗi. Chị xem thử mẹ tôi đã nhổ bao nhiêu rau củ ở đất của anh chị, chúng tôi sẽ lập tức bồi thường.”
“Được, trước đây cũng đã nói rõ rồi. Tôi chỉ hi vọng mình sẽ không gặp lại chuyện tương tự như vậy nữa, cảm giác thật chẳng ra làm sao khi bị người khác tìm tới tận cửa và mắng chửi!”
“Chị dâu, yên tâm đi, tuyệt đối sẽ không có lần sau nữa…” La Đại Dũng trả lời với vẻ mặt hơi xấu hổ.
“Kiểu người gì vậy? Cứ lớn tuổi thì muốn gì phải được đó hay sao? Nơi nay là nhà của bọn họ à!” Hai người cùng nhau trở về nhà, Sở Y Nhất vẫn tức giận, “Cố Hướng Đông, nếu so sánh hai bên, mẹ của chúng ta thật sự là một người rất thấu tình đạt lý!”
Cố Hướng Đông mỉm cười, anh cũng rất vui vì cô vợ nhỏ có thể hòa thuận với mẹ của mình.
Kể từ sau chuyện đó, mỗi khi Tống Hồng Quyên và bà cụ gặp lại Sở Y Nhất, bọn họ đều không nói một lời, như thể không nhìn thấy Sở Y Nhất vậy. Sở Y Nhất cũng không quan tâm, suy cho cùng cô và bọn họ cung không có quan hệ tốt đẹp gì, làm như vậy trái lại càng khiến cô cảm thấy thoải mái hơn, chỉ cần bọn họ đừng qua kiếm chuyện với cô là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT