Hầy…
La Đại Dũng thở dài, đường anh cần đi xem ra vẫn còn cách rất xa!
“Vợ, gần đây em có thấy buồn chán không?” Cố Hướng Đông nhìn cô vợ nhỏ đang gặm quả táo. Trong khoản thời gian này không nhìn thấy cô chạy Đông chạy Tây, khuôn mặt nhỏ nhắn hình quả trứng gả của cô hình như đã tròn hơn một chút.
“Anh trông em có vẻ chán không?” Sở Y Nhất nhướng mày, ý gì đây. Cuộc sống ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn như con mọt gạo, vô cùng thoải mái, tại sao cô phải thấy buồn chán. Hơn nữa, quyển sách minh họa mà trước kia cô hợp tác xuất bản với Lưu Dịch đã hoàn thành được một thời gian rồi, dạo gần đây cô đang suy nghĩ xem có nên tung ra một bộ mới hay không.
“Ừ, không chán thì tốt. Anh sợ em đã quen với cuộc sống bận rộn của trước đây, bây giờ thấy lạ lẫm.”
“Hôm nay trông anh có gì đó không bình thường, có phải có điều gì muốn nói?” Theo sự hiểu biết của cô về Cố Hướng Đông, anh mong cô có thể ở nhà mãi như vậy. Bây giờ không ngờ anh lại hỏi cô có thấy chán không?
“Dạo gần đây nghe phong phanh rằng không còn thắt chặt nữa. Với cả theo như anh biết, đã không ít người gây áp lực lên La Đại Dũng, sau này anh ta chắc sẽ không dám dán mắt vào chợ đen nữa đâu…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play