Sở Y Nhất cũng mỉm cười lại, sau đó quay đầu lấy bánh bao nhân thịt cắn một miếng. Góc mắt của Sở Y Nhất nhìn thấy chị gái đó húp một ngụm cạnh nhỏ, hừm, chị gái này đúng là một người rất chú trọng bản thân.
“Anh hai chị hai, hai người không cần quan tâm đến em đâu. Vừa nãy em đi xuống dưới mua đồ ăn, cái bát này không chứa hết canh gà, vì sợ lãng phí phần còn lại nên em đã uống hết rồi, giờ thì muốn phình cả bụng.” Sở Y Nhất không nói lung tung, cô quả thật có uống.
Cố Kiến Quân cũng không quan tâm đến Sở Y Nhất nữa, anh bưng hộp cơm lên đút cho Hà Ngọc Lan.
“Anh đưa cho em đi, em có thể tự ăn. Anh cũng mau chóng ăn đi, vẫn còn đang nóng đấy.” Trong phòng vẫn còn những người khác, Hà Ngọc Lan cảm thấy hơi khó xử.
“Không sao, đợi em ăn xong thì anh ăn, không cần vội.” Cố Kiến Quân nói với giọng kiên định. Anh đút cho Hà Ngọc Lan ăn cơm cùng với bát canh gà, còn xé những miếng thịt ra nhỏ xíu để cho cô ăn. Cho đến khi Hà Ngọc Lan thật sự không thể nào ăn tiếp được nữa thì anh mới bưng hộp cơm của mình lên ăn.
Cái bánh bao thịt to, ăn hai ba miếng là hết, tuy nhiên anh không uống canh gà, mà lại đổ nước nóng vào.
“Kiến Quân, anh uống canh gà đi, sao anh không uống?” Hà Ngọc Lan nhìn thấy vậy, cô hơi đau khổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT