Trong lòng Sở Y Nhất gần như có thể kết luận Trần Chiêu Đệ đã làm chuyện này. Đứa nhỏ mà Trần Chiêu Đệ mang thai trước đó đã không thể giữ lại, lần này khi thấy Hà Ngọc Lan mang thai, có thể trong lòng của chị ta bị mất thăng bằng nên mới làm ra những chuyện như thế này. Bây giờ bọn họ không có chứng cứ, ngoài mặt thì không thể làm được gì, nhưng điều đó không có nghĩa bọn họ không thể làm được gì.
Khi Cố Hướng Đông và Sở Y Nhất từ bên ngoài quay trở về, người trong phòng bệnh vẫn còn đang ngủ. Cố Kiến Quân nằm cạnh giường bệnh của Hà Ngọc Lan, ngáy nhẹ.
“Anh hai, ăn chút gì đó rồi nghỉ ngơi tiếp, lát nữa bọn em sẽ chăm sóc cho chị hai.” Cố Hướng Đông vỗ nhẹ Cố Kiến Quân để đánh thức anh ta, muốn anh ta ăn chút gì đó rồi lại đi nghỉ ngơi.
“Ồ, được, anh ra ngoài rửa mặt.” Chỉ trong một đêm, Cố Kiến Quân cằm đầy râu, mắt đỏ hoe. Bây giờ thì mở mắt cũng khó khăn, đầu óc thì cứ choáng váng, anh muốn ra ngoài rửa mặt cho tỉnh táo.
Hà Ngọc Lan nghe thấy tiếng động, cô cũng thức giấc.
“Chị hai, chị thấy thế nào?”
Bụng của cô đã lớn, muốn ngồi dậy cũng không tiện, Sở Y Nhất liền vươn tay đỡ cô ngồi dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT