Giọng nói của Triệu Sở Hoài dần dần mất ổn định, vỡ nát không chịu nổi: “Qua nhiều năm như vậy... Chỉ có báo thù mới là thứ duy nhất chống đỡ được sinh mệnh của ta, nhưng Khương thị cảnh giác ta vô cùng, ta chỉ có thể tìm thời cơ, hạ độc từng chút một. Nhưng có tính thế nào, cũng không tính đến việc này sẽ liên lụy tới nàng. Vậy nên, Thẩm Điền Điền, nàng đi đi, đừng vì xúc động nhất thời mà bỏ nửa đời sau.”
Ta không nhịn được nữa, khóc lóc: “Bà ta sai thì phải chịu trừng phạt, nhưng thiếp không sai, dựa vào đâu mà chàng muốn phạt thiếp?”
Ánh nến dần dần yếu ớt, ẩn đôi mắt Triệu Sở Hoài vào trong bóng tối: “Nàng đi theo ta, là trừng phạt lớn nhất.”
Nhưng…
Ta mặc kệ chàng, vẫn cố chấp: “Người không phải cá, làm sao biết cá có vui?”
“Thanh Huy, thiếp cam tâm tình nguyện đi theo chàng, trừ khi chàng ghét bỏ thiếp xuất thân hèn mọn, là một nữ nhân không ra gì, nếu không chàng đừng mơ đuổi thiếp đi!”
Triệu Sở Hoài siết chặt ống tay áo, đầu ngón tay trắng bệch: “Bởi vì nàng ít khi trải qua chuyện đời, đương nhiên cảm thấy ta tốt đẹp. Nhưng một ngày nào đó nàng sẽ hối hận không kịp, thậm chí hận không thể dùng thiên đao vạn quả với ta, mới có thể giải mối thù trong lòng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play