“Nếu ta ở lại chỗ Tần sư huynh, có thể lĩnh lương tháng bao nhiêu?”
Khác với hệ thống đang gào thét trong đầu “ở lại đây, ở lại đây!”, y khá coi trọng những lợi ích hữu hình.
Tại Thiên Kiếm Tông, đệ tử tạp dịch vẫn có cơ hội trở thành đệ tử ngoại môn, thậm chí là đệ tử nội môn hay đệ tử tinh anh.
Dù xác suất thấp, nhưng không phải không có.
Thông thường, cứ năm năm lại tuyển đệ tử một lần, những người được tuyển đều là đệ tử ngoại môn, ngay cả nhân vật chính Tần Dục năm đó cũng từng là đệ tử ngoại môn.
Những người tư chất kém hoặc xếp hạng cuối trong kỳ khảo thí nhập môn có thể bị chọn làm đệ tử tạp dịch của Thiên Kiếm tông, đến kỳ Trúc Cơ sẽ được thăng làm đệ tử ngoại môn.
Nguyên chủ chính là người xếp hạng cuối không được chọn, sau đó trở thành đệ tử tạp dịch.
Làm đệ tử tạp dịch, y chỉ nhận nhiệm vụ nội bộ của tông môn, phần lớn không nguy hiểm nhưng thù lao thấp.
Trở thành đệ tử ngoại môn, y có thể nhận nhiều nhiệm vụ hơn, kiếm được nhiều linh thạch hơn và làm nhiệm vụ bên ngoài tông môn.
Nếu tiếp tục ở lại động phủ, thì nhàn hạ nhưng không thể nhận nhiệm vụ bên ngoài.
“Một tháng năm mươi linh thạch.”
Tần Dục đáp.
Y muốn từ chối, y muốn đi nhận nhiệm vụ bên ngoài. Còn nhiệm vụ trợ giúp, nếu cốt truyện không thay đổi, với tư cách tiểu đệ, y sẽ có cơ hội vào cùng một bí cảnh với nhân vật chính, đến lúc đó cũng sẽ có cơ hội hoàn thành nhiệm vụ.
“Ta không ngăn ngươi đi nhận nhiệm vụ tông môn, chỉ cần chăm sóc tốt nội vụ trong động phủ là được, ta thấy linh điền của ngươi cũng khá tốt.”
Tần Dục chậm rãi bổ sung.
Y hơi ngạc nhiên, chẳng khác nào Tần Dục đang cho y tiền.
Chuyện tốt như vậy sao?
“Đệ tử thấy ở lại chỗ Tần sư huynh rất tốt.”
Y bị điều kiện của Tần Dục thuyết phục. Có lương ổn định, chủ còn cho phép làm thêm giờ, việc tốt như vậy khó tìm lắm.
Không biết Tần Dục cũng gật đầu trong lòng, người hợp ý như vậy khó tìm nha.
Y không chỉ không ngẩn người nhìn hắn, mà còn có thể trò chuyện bình thường, Tần Dục cho rằng đó là một loại thiên phú hiếm có.
Hắn biết nếu không nói thêm câu đó, người trước mặt sẽ ngốc nghếch từ chối ở lại động phủ.
Tần Dục đã sớm nhận ra y không mấy để tâm đến công việc mà người khác tranh nhau, cho nên phải thêm chút lợi ích, quả nhiên y dao động.
…
Sau khi có được đan Trúc Cơ, Tạ Vân Hạc tích cực chuẩn bị.
Đầu tiên là điều chỉnh linh khí trong cơ thể đến trạng thái tốt nhất.
Tạ Vân Hạc điều chỉnh linh khí theo công pháp.
Sau đó mở hộp gỗ, lấy đan Trúc Cơ tỏa mùi thơm ngát ra.
Đan Trúc Cơ có màu nâu, có thể nhìn thấy được hoa văn trên đan.
Nhân vật chính ra tay, tất nhiên là tinh phẩm.
Ngay cả đan Trúc Cơ cũng là đan dược hoàn mỹ có hoa văn.
Tạ Vân Hạc nuốt viên đan Trúc Cơ, đan dược vào miệng tan ra thành dòng nước ấm chảy khắp kinh mạch trong cơ thể.
Y tập trung tinh thần, dựa theo công pháp vận hành linh khí, cuối cùng hội tụ tại đan điền.
Một ngày trôi qua.
Linh khí trong cơ thể y đã hóa lỏng.
Tại đan điền tạo thành một hồ nhỏ.
Sau khi luyện hóa hết linh khí cuối cùng, y cảm thấy như có một lớp vỏ bị phá vỡ.
Bình cảnh Luyện Khí đến Trúc Cơ đã được phá vỡ.
Linh khí xung quanh lại vào cơ thể y, tự động vận hành trong kinh mạch, cuối cùng đến đan điền, hóa thành giọt nước trong hồ.
Hồ nước trong đan điền dần lớn lên.
Tạ Vân Hạc mở mắt, y đã là kỳ Trúc Cơ.
Linh khí hóa dịch là một trong những dấu hiệu của kỳ Trúc Cơ.
Dù linh khí không còn tràn đầy như trước, đã tích tụ hết ở đan điền, nhưng chất lượng linh khí đã tăng lên.
Nhìn trên người tràn ra tạp chất, Tạ Vân Hạc thi triển quyết Tịnh Trần.
Một cơn gió nhẹ thổi qua, y cảm thấy mình tươi tỉnh hẳn ra.
Vết bẩn trên người đã được quyết Tịnh Trần cuốn đi.
Hơn nữa, cảm giác bản thân tiêu hao linh khí khi thi triển quyết Tịnh Trần cũng ít hơn trước.
Không, Tạ Vân Hạc cẩn thận cảm nhận kỹ hơn.
Không phải ít hơn mà là tổng lượng linh khí đã tăng lên.
Dùng thuật ngữ game, là hạn mức pháp lực đã tăng lên.
Tạ Vân Hạc rất phấn khích, tu tiên quả nhiên thú vị.
【Ký chủ, anh còn nhớ nhiệm vụ trợ giúp không?】
Âm thanh u oán của hệ thống vang lên.
Những ngày này, hệ thống chỉ nhìn ký chủ lười biếng, đắm chìm trong tu tiên, không có cách nào.
【Ký chủ, hoàn thành nhiệm vụ sớm một chút để về nhà đi.】
Hệ thống dụ dỗ Tạ Vân Hạc.
【Cậu nói đúng.】
Tạ Vân Hạc nhớ ra mình có nhiệm vụ.
Nghĩ đến cha mẹ và em gái ở hiện đại, y nghiêm túc lên, xem ra phải làm mai mối cho tốt rồi.
Y sửa sang y phục, rồi bước ra khỏi phòng.
Vừa ra cửa đã thấy một người mặc áo choàng màu xanh nhạt đứng ngoài cửa.
Á!
Tạ Vân Hạc suýt nữa bị dọa nhảy dựng.
Sau khi bình tĩnh lại, nhìn thấy người nọ xoay người, ánh sáng thần thánh quen thuộc, y nhận ra là Tần Dục.
Tần Dục đánh giá y.
‘’Chúc mừng, đột phá thành công rồi.”
Giọng nói dễ nghe vang lên.
‘’Nhờ có đan Trúc Cơ của Tần sư huynh.”
Tạ Vân Hạc thành thật đáp.
Nếu không có đan Trúc Cơ của Tần Dục, y phải tìm cách kiếm đan Trúc Cơ.
Loại đan dược giúp đột phá cảnh giới này thường không bán công khai.
Nếu đi đến cửa hàng chuyên bán đan dược, giá cả sẽ là điều y không thể nào chi trả.
Tần Dục đã giúp y giải quyết một phiền toái lớn.
Hai người hàn huyên một lát, Tần Dục rời đi.
Tạ Vân Hạc không hiểu, Tần Dục đứng trước cửa phòng mình làm gì?
【Ký chủ, có lẽ Tần Dục đang hộ pháp cho anh? Dù nguy hiểm khi đột phá kỳ Trúc Cơ rất nhỏ, nhưng cũng không phải không có.】
【Nghĩ gì thế? Đây là nhân vật chính vạn người mê trong sách đấy, sao hắn lại hộ pháp cho một đệ tử tạp dịch mới gặp vài lần chứ?】
Hệ thống vừa nghe câu nói của Tạ Vân Hạc cũng tự nghi ngờ luôn phán đoán của mình.
Ký chủ đắm chìm trong tu luyện không biết, nhưng hệ thống biết, từ khi ký chủ bế quan, Tần Dục đã canh giữ trước cửa, không hề rời đi, điều này chứng tỏ hắn đang hộ pháp.
Hệ thống lắc đầu, chẳng lẽ…
Tần Dục đang ngắm cảnh ngoài cửa phòng của ký chủ?
Ngắm cảnh cả ngày, đối với tu sĩ mà nói cũng không phải không thể.
Thì ra là vậy, hệ thống tự cho mình đã tìm ra chân tướng.
Y không biết Tần Dục đứng trước cửa phòng mình lâu như vậy, chỉ cho rằng hắn tình cờ đi ngang qua, tiện thể chúc mừng mà thôi.