Chương 584: Nhà trọ Kim Sơn 2

Ngân Tô bị xe buýt đưa đến bên ngoài Dinh thự Ngân Sơn bên ngoài cửa có người đứng đợi, cô xuống xe thì đối phương liền nghênh đón bắt đầu bi bô bi ba nói thân phận của mình.

Nói xong rồi mới nhớ đến hỏi cô xưng hô như thế nào.

Vì vậy Tô Ngân lấy được quyền đặt tên cho mình.

Khi bước vào, đối phương có đưa cho một túi đồ cho cô và nói hai ngày trước đã đưa đến để chuẩn bị tặng quà gặp mặt cho nhóm Danh Viện.

(名媛:Danh viện, Mĩ nữ; ý nghĩa ban đầu để chỉ những người thuộc tầng lớp thượng lưu, cụ thể là những người da trắng thanh lịch, đứng đắn và thông minh, giàu có và xinh đẹp.)

Đúng vậy, người trong nhà trọ đều là Danh Viện.

Nhưng mà đồ trong túi nhìn qua thì có chút dọa người rồi.

Là những con búp bê tạo hình khác nhau mặc Kimono lòe lẹt, ở trên mặt vẽ lên một lớp trắng lớn môi đỏ tươi.

May là những đồ vật này là cô tặng cho người khác.

......

......

Thải Y lạ lùng quan sát nữ sinh ở cửa nghiêng về phía Vu Uẩn đụng đụng: “Ngôn ngữ cửa cô ấy giống với chúng ta.”

Ngôn ngữ NPC dùng để nói chuyện cùng với bọn họ không giống nhau chắc hẳn là ngôn ngữ của khu R.

Bởi vì chẳng qua là trò chơi thiết lập nên họ mới có thể nghe hiểu.

Nhưng mà cô gái này đi vào tự xưng là giáo viên, rõ ràng là chung ngôn ngữ với bọn họ.

Vu Uẩn như có gì suy nghĩ mà nhìn nữ sinh ở cửa cũng không trả lời Thải Y.

Thải Y lại đếm một lần nữa số người, cô ấy và Vu Uẩn, người phụ nữ mặc lễ phục từ trên lầu đi xuống và người nam nhân rất thiếu đòn kia cùng với hai người chơi mới trong đại sảnh...... sáu người.

Số chẵn, ba nam ba nữ, rất phù hợp nguyên tắc công bằng của trò chơi.

Chẳng lẽ là do trò chơi cố ý thiết lập.

Vậy cô ấy là một NPC rồi......

Những người khác rõ ràng cũng phát hiện vấn đề ngôn ngữ của Ngân Tô, đều đang ngấm ngầm quan sát cô ấy.

“Cô có đem theo quà gặp mặt cho mọi người.” Ngân Tô trực tiếp bắt đầu làm theo quy trình, lấy búp bê từ trong túi ra: “Hy vọng mọi người thích.”

Những con bút bê trắng nhợt nhạt đưa  cho bọn họ, những người chơi đều trầm mặc.

Cái này có thể là quà gặp mặt đàng hoàng gì.

Thải Y gan lớn phá vỡ bầu không khí im lặng: “Cô ơi, có thể không lấy được không ạ?”

“Sao vậy, không thích quà gặp mặt của cô chuẩn bị cho mọi người?” Ngân Tô giơ con rối cùng với một con rối đang ngoẹo đầu, khóe miệng cong lên: “Em đây là muốn cô giáo chuẩn bị quà đặc biệt cho em sao ?”

Trách nhiệm của cô là tiêu thụ những con búp bê này......không phải, là phát cho mọi người.

NPC ở cửa tiếp đón cô đã nhắc hai lần, nói đi nói lại chính là muốn phải đem búp bê phát cho nhóm “Danh Viện”.

Thải Y chỉ cảm thấy đối phương cười có chút rợn người nên cô trực tiếp cầm bút bê: “Bây giờ thích rồi.”

Ánh mắt dịu dàng của Tô Ngân nhìn Thải Y giọng điệu nhẹ nhàng: “Phải đối xử nó thật tốt nha.”

Ngón tay Thải Y giật giật khó hiểu, búp bê suýt nữa rơi khỏi tay.

Người thứ hai đi nhận búp bê là nam nhân xung đột với Thải Y tiếp theo sau là nữ nhân mặc lễ phục cũng nhận búp bê thuộc về mình.

Hai người chơi mới lề mà lề mề nhưng nhìn thấy mấy người chơi có kinh nghiệm đều nhận rồi cuối cùng bọn họ cũng nhận búp bê của mình.

Cuối cùng chỉ còn lại Vu Uẩn.

Dường như Vu Uẩn còn muốn nói gì nhưng cuối cùng chỉ nhận búp bê rồi lui về trong đội ngũ người chơi.

“Rất tốt, hôm nay biểu hiện của mọi người vô cùng tuyệt vời.” Ngân Tô đứng tại chỗ làm điệu bộ của giáo viên: “Tiết học đầu tiên của chúng ta lúc ba giờ chiều mọi người đến đúng giờ, không thể đến trễ nha.”


“Đến trễ sẽ như thế nào?”

“Đến trễ…” Ngân Tô kéo dài âm thanh chớp mắt biểu cảm trên khuôn mặt biến mất chỉ còn lại sự thờ ơ và u ám: “Đương nhiên sẽ chết.”

Quần chúng: “……”

Một giây sau Ngân Tô liền lật mặt, giọng điệu khôi phục ôn hòa dịu dàng: “Được rồi, lên lớp gặp lại, cô rất mong chờ cùng mọi người học tiết học đầu tiên.”

Quần chúng: “……”

Ngân Tô tiêu thụ xong những con búp bê nhiệm vụ của cô cũng kết thúc rồi, cô trực tiếp hướng về phía cầu thang đi.

Căn phòng của cô là phòng thứ nhất lầu hai bên trái.

Ngân Tô đi vào phòng, đầu tiên phải kiểm tra căn phòng một lượt cũng không có phát hiện đồ vật gì hữu dụng, dọn dẹp một hồi cô cũng thu được một vật.

Dinh thự Ngân Sơn hư hư ảo ảo là một nơi bồi dưỡng “Danh Viện”, bên ngoài có một cái khuôn viên rất lớn nhưng xung quanh chỉ có tòa lâu đài này – cũng chính là Dinh thự Ngân Sơn.

Ngoại trừ cái đó ra, trong tay cô còn có “Thời khóa biểu giáo viên vũ đạo” và “Quy tắc hành vi của giáo viên vũ đạo”. Cái này tất nhiên không phải phó bản chủ động đưa mà do Ngân Tô hỏi đồng nghiệp có được.

Đồng nghiệp?

Cô lương thiện như vậy tất nhiên là để đồng nghiệp tan làm trước rồi.

Cô chính là Bồ Tát sống!

Thời khóa biểu không có nội dung gì, lớp của cô là ba giờ mỗi ngày học một tiếng là được không có yêu cầu gì khác.

【Quy tắc hành vi của giáo viên vũ đạo】

1. Dạy dỗ học sinh là trách nhiệm của giáo viên.

2. Học sinh không nghe lời phải bị trừng phạt.

3. Học sinh sẽ không xin giáo viên hỗ trợ nếu có xin hãy lập tức đem cô ấy nhốt vào phòng luyện tập.

4. Học sinh la to hét lớn là mất lễ nghi hãy lập tức ngăn lại.

5. Giáo viên không thể tiến vào phòng luyện tập.

6. Giáo viên không thể xuất hiện bất cứ đâu ngoại trừ ở trong phòng vào ban đêm.

Có bốn nội dung liên quan đến học sinh còn hai cái đầu là hạn chế của giáo viên.

Tạm thời không biết phòng luyện tập ở đâu.

Không thể xuất hiện bất cứ đâu ngoại trừ ở trong phòng vào ban đêm…...Theo lý thuyết buổi tối cô chỉ có thể ở trong phòng.

Được lắm, buổi tối ra ngoài xem thử.

Cô chính là một người phản nghịch không nghe lời.

……

……

Đại sảnh.

Sau khi vũ đạo lão sư rời đi những người chơi khác đều không động trong tay bọn họ là con búp bê sắc mặt trắng bệch kia, có một loại quỷ dị không nói được.

“Giáo viên kia…” người chơi mới nam kia không nhịn được lên tiếng: “Vì sao dùng ngôn ngữ giống với chúng ta? Cô…cô ấy có giống những NPC kia không?

Vẻ ngoài của cô cũng giống bọn họ không hề giống người nước R.

“Có thể trong phó bản này vốn dĩ có người của nước chúng ta.”Mặc lễ phục nữ nhân nói: “Cũng có thể do trò chơi cố ý mê hoặc chúng ta.”

Vu Uẩn: “……”

Cô ấy là người chơi.

Nhưng Vu Uẩn cũng không nói gì.

Chắc là cô nhận được thân phận không giống, cậu nói ra có thể sẽ gây phiền phức cho cô.

Thải Y sờ cằm sau đó lấy cù chỏ chọc Vu Uẩn: “ Cậu nói cô ấy có khả năng là người chơi không?”

Vu Uẩn giọng điệu vẫn như trước nhu thuận ngại ngùng: “Tôi không biết.”

Thải Y không thèm để ý Tạ Uẩn trả lời, lẩm bẩm nói: “Tôi cảm thấy cô ấy có chút lạ……tìm cơ hội thử cô ấy xem.”

Vu Uẩn: “……”

Vấn đề giáo viên vũ đạo rất nhanh bị vấn những đề khác đè xuống, bây giờ bọn họ nên làm rõ tình huống cơ bản của phó bản này.

“Trước tiên giới thiệu một chút tên bản thân.” Nữ nhân mặc lễ phục mở miệng: “Tôi tên Hoa Hồng Lê.”

Thải Y là người đầu tiên tiếp lời: “Tôi tên Thải Y, Thải trong màu sắc, Y trong y phục.”

Cô ấy thậm chí còn lo người khác không biết là hai chữ nào còncố ý nói cho rõ ràng.

Người chơi nam mới thấy hai người chơi đã nói xong tên mình nuốt một ngụm nước bọt mở miệng nói: “Phan Vĩnh Phương.”

“Tôi…tôi là Hách Tuệ.” Người chơi nữ mới cũng mở miệng.

“Vu Uẩn.”

Cuối cùng chỉ còn lại một người.

Hoa Hồng Lê nhìn về phía hắn: “Còn cậu?”

Nam nhân lạnh lùng lên tiếng: “Tên của ta không câng thiết nói cho bọn ngu xuẩn các ngươi biết.”

Cái này hoàn toàn không khác gì đang công kích.

Hắn xem thường tất cả mọi người ở đây.

“Chó vẫn có tên.” Thải Y lúc trước cùng với hắn có chút không vui vẻ bây giờ còn bị chửi ngu xuẩn lúc này cãi lại: “Ngươi không lẽ không bằng chó sao?”

Hoa Hồng Lê: “?”

Vu Uẩn: “……”

Hai người chơi mới: “!!!” Hoảng sợ.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play