Đây chắc không phải là lần đầu tiên tài xế gặp loại tình huống này. Ông ấy rất chuyên nghiệp đứng dây đi về phía sau.
Quái vật ở hàng ghế cuối cùng bị tóm ra.
Thủ đoạn đối phó quái vật của tài xế vừa tàn nhẫn vừa đẫm máu, trên mặt đất đầy tay chân, thấy được sắc mặt những hành khách còn lại rất khó coi.
Quát vật đối với tài xế có một loại sợ hãi bẩm sinh.
Không biết có phải là do thân phận bọn họ hay là do quái vật được trở thành tài xế thì thủ đoạn không tầm thường.
Hôm nay Ngân Tô chọn trở thành hành khách, ngoan ngoãn bỏ đồng tiền cấm kỵ vào.
Cô chọn ngồi vào một vị trí phía sau hàng ghế tài xế, mặt chứa ý cười nhìn chằm chằm vào đồng nghiệp làm việc.
Tài xế phát hiện ánh mắt của cô ấy, thỉnh thoảng quay đầu nhìn, người ngồi sau đáp lại bằng nụ cười dịu dàng đồng thời nhắc nhở: “Trong lúc láy xe đừng nhìn lung tung.”
Tài xế: “......”
......
……
Vu Uẩn phát hiện mình đang trong một căn phòng mang phong cách thiếu nữ bên cạnh còn đặt một chiếc vali.
Cậu đang ngồi trên một cái sofa nhỏ trong phòng, đối diện là một cửa kính sát đất, bên ngoài cửa kính là một bãi cỏ khô héo .
Vu Uẩn đứng dậy, trước tiên phải kiểm tra hành lý bên trong,không phải là đồ dùng thuộc về phái nam mà toàn bộ đều là vật dụng của nữ.
Trong vali, Vu Uẩn tìm được một cái tên – Yoshikawa Keiko.
【Phó bản trước mắt: Nhà trọ Kim Sơn】
【Thời hạn sinh tồn: -】
Phó bản tử vong... đây chính là phó bản tử vong được du nhập từ nước ngoài.
Vu Uẩn trên mặt lộ ra mấy phần phiền muộn, cái phó bản tử vong này không có thời hạn sinh tồn sao? Đây chẳng phải là nói chỉ có thể tìm được chìa khóa qua cửa mới có thể thông qua...
Vu Uẩn nhìn căn phòng, đây rõ ràng là căn phòng của một nữ sinh, cậu làm sao mà ở đây vậy? Thân phận cậu nhận được là “nữ sinh”?
Vu Uẩn lật ngược chiếc vali nhưng ngoại trừ cái tên đó thì những vật phẩm khác đều rất bình thường, túi trang điểm, váy áo, trang sức các loại, không có phát hiện mới.
Căn phòng gọn gàng sạch sẽ nhìn vào cách bài trí và vật trang trí chắc chắn là giá trị không nhỏ.
Xuất hiện văn tự cậu không hiểu rõ nhưng không làm ảnh hưởng việc cậu có thể đọc hiểu.
Vu Uẩn không rảnh rỗi bắt đầu lục soát khắp phòng.
Vu Uẩn tìm được một tờ giấy ở dưới gối.
【không nên nhìn ra ngoài cửa sổ】
“Cốc cốc......”
Tiếng đập cửa vang lên.
Vu Uẩn đem tờ giấy cất vào rồi đi đến bên cạnh cửa đợi mấy giây sau mới mở cửa.
Đứng ngoài cửa là một người phụ nữ mặc Kimono, trên mặt người phụ nữ có nhiều nếp nhăn sắc mặt ủ rủ bộ dạng u ám.
“Tiểu thư Keiko, xin mời xuống lầu”. Người phụ nữ nói chuyện ngữ điệu bình ổn nghe giống như người máy không có cảm tình.
Cậu vừa nãy đã xác định dáng vẻ bản thân là nam nhưng người phụ nữ này nói chuyện với cậu lại kêu cậu là tiểu thư Keiko.
Vu Uẩn:”Có chuyện gì sao?”
“Giáo viên dạy múa mới đã đến rồi, mọi người đi xuống gặp mặt giáo viên mới.” Người phụ nữ nói: “Hãy nhanh chóng xuống lầu.”
Nói xong cũng không đợi Vu Uẩn trả lời đã xoay người rời đi.
Vu Uẩn nhìn người phụ nữ đi đến căn phòng xéo phía đối diện, đưa tay gõ cửa.
Một hồi sau cửa phòng mới mở, một nữ sinh tóc nhuộm đủ màu thò đầu ra miệng từ từ thổi ra một cái bong bóng.
Người phụ nữ lặp lại lời mới nói, nói xong liền đi.
Bà biến mất ở khúc cua hành lang không tiếp tục gõ cửa những phòng khác.
Bong bóng trên miệng nữ sinh “Bụp” một tiếng bể rồi, dính ở toàn bộ miệng của cô.
Nữ sinh vừa kéo kẹo cao su vòng quanh miệng vừa đi về phía Vu Uẩn: “Em trai, cậu đẹp trai thật đó.”
Vu Uẩn thẹn thùng nở nụ cười: “Cô cũng rất đẹp.”
Nữ sinh được khen đến vui vẻ, đưa tay ra tự giới thiệu: “Tôi tên Thải Y, hy vọng chúng ta có khoảng thời gian chung sống vui vẻ.”
Vu Uẩn bắt tay của nữ sinh: “Vu Uẩn.”
“Người đẹp tên nghe cũng hay.” Thải Y cười ra tiếng, “Đi thôi, xuống lầu xem thử.”
Thải Y cùng với Vu Uẩn đi đến đầu bậc thang đúng lúc có một người chơi nam xuống lầu, ánh mắt người chơi nam kiêu ngạo liếc nhìn bọn họ hàm ý không rõ mà hừ một tiếng, tiếp tục đi xuống dưới lầu.
Thải Y lấy tay che miệng nói với Vu Uẩn: “Heo thích nhất là hừ hừ đấy.”
Vu Uẩn: “......”
Người chơi nam đó rõ ràng đã nghe thấy, dừng ở bậc thang quay đầu nhìn bọn họ: “Cô nói cái gì?”
Thải Y vòng tay quanh miệng mu bàn tay hướng ra phía ngoàilàm thành một loa phát thanh: “Tôi nói heo thích nhất là hừ hừ.”
Người nam kia nhìn chằm chằm Thải Y, ánh mắt kia dường như muốn ăn cô vậy.
Nhưng vào lúc này, trên lầu truyền tới tiếng bước chân.
Một người phụ nữ mặc bộ lễ phục màu đỏ và người phụ nữ gõ cửa lúc trước hai người một trước một sau bước xuống lầu.
Người phụ nữ thấy bọn họ chắn hết bậc thang, vẻ mặt tối sầm: “Mọi người đứng ở đây làm cái gì, các vị nên xuống lầu rồi.”
Trong ánh mắt người chơi nam viết mấy chữ: “Chờ đó cho ta”xoay người đi xuống lầu.
Thải Y khóe miệng cong lên, có NPC ở đây vẫn vẫn chưa rõ ràng trước mắt tình huống như thế nào cô ấy cũng không nói gì thêm.
......
......
Đại sảnh dưới lầu đã có người rồi.
Một người nữ nhân trung nhiên ôm cánh tay thần sắc sợ hãi và một người nam nhân sắc mặt trắng bệch mặc quần áo ở nhà.
Trạng thái hai người đều không tốt lắm, nhìn không giống người chơi có kinh nghiệm.
“Các người cũng là người chơi đúng không?” thấy người xuất hiện người nam kia nói trước, ánh mắt khao khát đặt trên người bọn họ.
Người đàn ông lúc trước suýt nữa xảy ra xung đột với Thải Y không để ý đến bọn họ, trực tiếp hướng về phía khác đi.
“Cái này không phải rất rõ ràng sao.” Thải Y sờ máy tóc đủ loại màu sắc của mình: “ Ngươi nhìn khí chất của ta này chắc chắn là người chơi rồi.”
Âm thanh của người nam nghẹn ngào: “Sợ chết tôi rồi…”
Thải Y: “Mọi người tại sao bị dọa thành cái dạng này rồi, gặp phải chuyện gì đáng sợ sao?”
Người đàn ông mặc quần áo ở nhà và người phụ nữ trung niên không có gặp chuyện gì đáng sợ, chỉ là…
“Cho nên mọi người là người mới sao?” Sắc mặt Thải Y kinh ngạc âm thanh cũng rất lớn.
Hai người chơi nét mặt kinh hoảng.
“Đây là phó bản tử vong sao?” Thải Y thổn thức một tiếng, hai tay làm động tác cầu nguyện trông như từ bỏ đấu tranh: “Tôi đã bắt đầu nghĩ tới mộ của mình rồi.”
Nữ nhân mặc lễ phục mở miệng: “Phó bản tử vong có người chơi mới sao?”
Ngoại trừ Vu Uẩn thì tất cả mọi người ở đây đều là lần đầu tiên tiến vào phó bản tử vong làm sao biết có người chơi mới xuất hiện trong phó bản hay không.
Người đàn ông nghe được từ mấu chốt có chút kích động: “Tử……phó bản tử vong? Cái này là phó bản tử vong? Tại sao tôi lại tiến vào phó bản tử vong?”
Tiến vào phó bản đã đáng sợ rồi, tại sao lại còn tiến vào phó bản tử vong?
“Chúng tôi không trả lời được vấn đề này cho cậu rồi.” Thải Y còn chưa nghĩ xong mộ của bản thân đã tiếp lời.
Người đàn ông vẫn còn muốn hỏi gì đó cửa phòng khách độ nhiên bị đẩy ra, nữ sinh mặc áo màu đỏ từ ngoài cửa bước vào.
Trong tay ôm một cái túi giấy những món đồ sặc sỡ nhô lên
“Mọi người đang tiếp đón tôi sao?” Nữ sinh nhìn bọn họ đôi mắt sang lên: “Khách sáo quá rồi.”
Quần chúng: “……”
“Xin chào mọi người, rất hân hạnh được gặp mọi người.” Nữ sinh cười híp mắt chào hỏi: “Tôi là giáo viên dạy vũ đạo cho mọi người. Tôi họ Tô mọi người có thể gọi tôi là Giáo viên Tô. Trong tương lai tôi sẽ chăm chỉ dạy dỗ mọi người.”
------Hoan nghênh đến với địa ngục của tôi------
Xin đừng thay thành thế giới hiện thực văn trung xuất hiện một số nguyên tố đều là tưởng tượng và tìm hiểu