Trong trường hợp không có lương thực thì trứng gà rõ ràng là vô cùng đáng yêu, bác gái Trịnh nhìn thấy bên dưới táo đỏ còn có trứng gà nên cuối cùng cũng đã yên tâm hơn nhiều.
Bác gái Trịnh sau khi giúp Lâm Ngọc Trúc lôi kéo người hai lần thì đã có chút tâm tư riêng, lúc này Lâm Ngọc Trúc thấy bà không vội vàng ra ngoài gọi người liền biết bà còn có lời muốn nói.
Vì thế cô cũng không sốt ruột, bác gái Trịnh kéo cô ngồi xuống sân, mềm mỏng tán gẫu: "Mộc Đầu à, thằng nhóc này đúng là tài giỏi, số trứng gà này cháu kiếm đâu ra vậy?"
Lâm Ngọc Trúc sờ đầu, cười thật thà rồi nói: "Đây đều là trứng cháu xuống nông thôn đi từng nhà thu mua đấy, mỗi nhà cũng không dám mua nhiều, nhà này mua một hai quả, nhà kia mua một hai quả, đi mấy thôn mới kiếm được mười cân trứng gà."
Bác gái Trịnh gật đầu rồi lại cười ha ha và hỏi: "Thế còn táo đỏ cháu kiếm ở đâu?"
Lúc này Lâm Ngọc Trúc giả bộ khẩn trương, nhỏ giọng nói: "Bác à, nguồn hàng này là do họ hàng nhà cháu giới thiệu, không tiện nói ra, cháu có thể kiếm được chút táo này còn phải nhờ mặt mũi của họ hàng nhà cháu, không phải cháu giấu bác, có quá nhiều mối quan hệ lằng nhằng trong đó, mỗi lần cháu đi lấy hàng đều sợ đến toát mồ hôi hột đấy."
Cũng không biết những lời này khiến bác gái Trịnh tưởng tượng ra những gì, chỉ thấy sắc mặt của bà trở nên rất vi diệu, sau đó nở một nụ cười mất tự nhiên, xoa dịu bầu không khí rồi lại nói: "Mộc Đầu, cháu xem bác mỗi lần giúp con mạo hiểm lôi kéo người cũng không thể uổng công được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT