Trước khi ra khỏi cửa, Lâm Ngọc Trúc vẫn không quên dặn dò bác gái Trịnh lúc bán hàng phải cẩn thận một chút.
Đừng đi vào tuyến dưới khó khăn lắm mới phát triển được nữa.
Bác gái Trịnh cười, "Cháu yên tâm, muối thím ăn còn nhiều hơn cơm cháu ăn nữa, những đường quanh co trong này thím còn không nghĩ ra sao." Sống trong hẻm bao nhiêu năm rồi, ai tốt ai xấu trong lòng bà đều biết rất rõ.
Lâm Ngọc Trúc nghe bà nói như vậy cũng không lo lắng nữa.
Ra khỏi cửa chưa được bao lâu, cảm giác khác thường trong cổ họng đã biến mất, Lâm Ngọc Trúc biết là hiệu quả của kẹo đã hết, cũng không phí lời với bác gái Trịnh nữa mà vội vàng chuồn đi.
Lâm Ngọc Trúc lại đến khu người nhà bên phía quặng than, nơi này có một thím Lâm nhân phẩm cực kỳ tốt, nghe thấy thân thế cô đáng thương nên đã giúp cô kéo người mua đồ, còn không mặc cả giá, có người muốn mặc cả giá với Lâm Ngọc Trúc, thím Lâm ngược lại còn không hài lòng, dọa người ta không bán hàng cho nữa.
Nhìn có vẻ bọn họ thật sự giống họ hàng, hàng xóm láng giềng đều cười trêu bà coi cháu trai như con trai ruột vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT