Cô đối với Vương Tiểu Mai thật sự thập phần khâm phục, em gái này tuy rằng không quá khôn khéo, còn thích bị người lợi dụng nhưng cô ta vẫn cố gắng sống tích cực, vì chính mình mà sống.
Lâm Ngọc Trúc nhìn thấy thái độ kiêu ngạo của Vương Tiểu Mai giống như đang phát sáng, trong lòng nhất thời cảm thấy chua xót, là chua xót thay em gái này.
Nếu như sinh ra muộn vào hai mươi năm sau thì cô ta có lẽ sẽ không khổ như vậy.
Cây củ cải đường gieo hạt cùng vụ xuân thời gian không khớp nhau mấy, có thể thấy được lúc ấy em gái này vất vả cỡ nào.
Vương Tiểu Mai thập phần trượng nghĩa ở một bên nói, “Có muốn theo tôi làm một chuyến không, hai chúng ta cùng nhau thu rau nấu đường đỏ, bán đi lấy tiền chúng ta chia đôi.”
Lâm Ngọc Trúc cười khanh khách, cô đã nói trong tay cô gái này nhất định có tiền mà.
“Mấy năm nay cô kiếm được bao nhiêu tiền thế?”
Vương Tiểu Mai lắc đầu nói, “Làm sao có thể kiếm được bao nhiêu, một năm có thể kiếm được một hai chục đồng đã không tệ rồi.”
Lâm Ngọc Trúc cười ha hả, dựa theo lời cô em này nhân hai nhân ba lần lên là được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT