Trưởng thôn nhíu mi, nghĩ một hồi liền giúp cô mượn một cái xe đạp, sau đó viết thêm hai tờ giấy giới thiệu.
Lúc này mới cảm nhận được sự bất tiện khi trong thôn không có nhà thuốc, mắc cái bệnh không to không nhỏ phải nhờ vào...
Chiếc xe đạp khung này khiến cho Lâm Ngọc Trúc vã cả mồ hôi, nghĩ đến việc lỡ như Vương Tiểu Mai có ngã c.h.ế.t thì cũng chỉ có thể trách số mệnh cô ta không tốt thôi.
Vương Tiểu Mai bệnh đến như núi đổ, vóc người không cao nhưng khá nặng, một mình Lâm Ngọc Trúc vác cô ta ra ngoài rồi còn băn khoăn làm thế nào để khiêng cô ta lên xe đạp được, quan trọng là cô còn phải đạp xe nữa. Bây giờ mới thấy cao một mét sáu thật sự không đủ dùng...
Với khí thế mạnh mẽ đã gọi được đồng chí Tiểu Tống qua đây. Dưới sự giúp đỡ của đồng chí Tiểu Tống, Lâm Ngọc Trúc chở Vương Tiểu Mai đi xiêu xiêu vẹo vẹo mấy mét rồi mới ổn định lại được.
Đồng chí Tiểu Tống lau mồ hôi trên trán, nghĩ rằng kĩ thuật đi xe đạp của chị Lâm không ổn chút nào, bệnh của Vương Tiểu Mai còn chưa được khám thì đã trực tiếp ngã lăn ra đất rồi ấy chứ.
Trước đây Vương Tiểu Mai hoàn toàn dựa vào một chút sức lực để chờ đợi Lâm Ngọc Trúc đi qua, khi đợi được người rồi chút sức lực này cũng không còn nữa, cả người thật sự mê man, bây giờ đang dựa trên người của Lâm Ngọc Trúc ngủ ngon lành, hoàn toàn không biết bản thân có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.
Nếu như không có cái túi vải buộc hai người lại với nhau thì thật sự cô ta có thể sẽ bị ngã xuống.
Lâm Ngọc Trúc muốn khóc, nếu biết Vương Tiểu Mai vô dụng như vậy thì dù có nói gì cô cũng sẽ không làm bạn với vô ta, chờ cô ta khỏi bệnh liền nghỉ chơi luôn!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT