“Bên ngoài gió to tuyết lại lớn, em mặc áo choàng tắm vào, xong rồi thì quay về phòng ngủ chính ngủ một giấc thật ngon đi.”
Phó Thanh Hoài dùng đôi môi của anh cắn lấy đôi môi vốn mềm mại và mỏng manh của cô, anh ngang ngược hút đi không khí trong miệng cô khiến đầu óc Khương Nùng dần trở nên mê muội. Theo bản năng, cô cong ngón tay của mình lên nắm chặt lấy cúc áo thứ hai trên sơ mi của anh, kéo tuột chỉ lúc nào không hay.
Mãi đến khi mấy phút trôi qua hoặc có lẽ còn lâu hơn thế, Phó Thanh Hoài mới từ đầu lưỡi của cô mà lui về, bàn tay thon dài và nóng hổi của anh vẫn còn lưu luyến trong lớp áo choàng tắm. Anh dùng đầu ngón tay của mình vuốt ve từng chút một trên làn da trắng nõn nà và mịn màng kia, khuôn mặt đẹp trai nghiêng sang một bên, một lần nữa lại ngậm lấy khóe môi của cô rồi lướt xuống dưới. Nụ hôn ướt át trượt dần từ cần cổ trắng như tuyết xuống tận cổ họng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ban công ngoài trời rất yên tĩnh, dưới bầu trời đêm đã không còn thấy bóng dáng của con công nào đi dạo ở phía xa xa, gió tuyết thổi đến càng làm cho tiếng hít thở dồn dập do thiếu dưỡng khí của Khương Nùng càng thêm nổi bật. Nhịp tim cô đập thình thịch, trước đây cô chưa từng trải nghiệm qua cảm giác hôn môi giữa nam nữ, có thể gần gũi đến mức đáng sợ như thế này.
Cô không biết làm cách nào để có thể đẩy Phó Thanh Hoài ra, cứ để mặc cho anh hết hôn rồi lại xoa. Anh còn giúp cô buộc lại dây đai áo choàng tắm đã lỏng lẻo của mình. Vạt áo lụa giống như được ngâm trong nước, từ từ trượt qua hai bắp đùi trắng như tuyết của cô.
“Em không sao chứ?”
Khương Nùng nghe được giọng nói khàn khàn của anh, cũng không dám hé đôi môi đỏ mọng của mình ra.
Ở gần nhau như vậy, cô càng sợ hơi thở mãnh liệt của người đàn ông sẽ lại lướt qua cổ họng thấm sâu vào lục phủ ngũ tạng của cả cơ thể. Thế nên, cô chỉ có thể lo lắng, hàng mi cong vút của cô khẽ run lên, mãi một lúc lâu sau mới nhẹ nhàng đáp lại một tiếng: “Ừm.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play