Một ít suy nghĩ từ hoang đường đến viển vông chợt nảy lên trong đầu khiến Khương Nùng không thể nằm dài trên chiếc giường này được nữa.
Cô trượt xuống mép giường, thả đôi chân nhỏ xinh đẹp như trắng nõn như bạch ngọc xuống. Còn chưa đi được mấy bước, Khương Nùng lại phát hiện ra quần áo mình mặc hình như hơi sai sai.
Bộ quần áo tối qua cô mặc tới nhà đài đã biến mất rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khương Nùng từ từ xoay người lại, qua cửa sổ thuỷ tinh sát đất sạch sẽ, cô bàng hoàng khi mà nhìn thấy trên người mình đang mặc một chiếc áo choàng tắm dài rộng dành cho đàn ông. Áo rất dài, gần như bao trùm cả mắt cá chân trắng như tuyết của cô. Cho dù cô có bước đi thì cũng sẽ không để lộ ra một chút da thịt nào trên chân cả.
...
Lương Triệt đang canh gác ngoài hành lang là người đầu tiên biết chuyện cô đã tỉnh lại.
Cũng không biết có phải Phó Thanh Hoài có phải là cố ý hay không mà anh lại không dặn dò với thư ký rằng phải chuẩn bị quần áo cho cô thay. Mãi đến nửa tiếng sau, Khương Nùng chỉ có thể xấu hổ mà mặc áo choàng tắm của người đàn ông kia, ngồi xuống trước bàn ăn.
"Cô Khương, đây là thuốc của cô."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT