Người hầu sau khi tỉnh dậy thấy bản thân đang ở một nơi xa lạ, hắn nhìn xung quanh chợt chợt nghe thấy âm thanh thở rì rì, hắn nhìn vào hướng có âm thanh, nhờ ánh trăng sáng ngoài cửa lờ mờ có thể nhìn thấy chú chó Chow Chow của nhà họ Triệu mới nhận nuôi, hắn nhận ra mình đã ở trong nhà của con chó cưng của nhà họ Triệu rồi, hắn lần mò, nhờ ánh sáng của trăng mà tìn ra cửa, nhưng nó bị khóa rồi.
Hắn đập cửa, nhưng ở đây cách nhà chính khá xa, nên căn bản chẳng ai nghe được tiếng đập và tiếng kêu của hắn, nhưng có một thứ đã nghe được, con chó từ từ đứng dậy, nó nhưng phát điên chạy nhanh đến bên người hầu, nhào đến cắn vào tay hắn, hắn không hiểu con chó hiền lành này, sao lại cố tình cắn người như thế, hắn hoản loạn cầm lấy đĩa thức ăn của chó, nhanh chóng đập vào đầu con chó, nó thấy vậy cắn càng mạnh hơn, xé toạc một mảng da lớn trên cánh tay người hầu, máu đổ không ngừng, người hầu vì bị hoảng hốt quá độ nên chẳng còn xúc giác đau nữa, tay kia đập mạnh vào con chó, con chó rên rất lớn đủ để người trong nhà chính nghe được, ngay cả nhà của những người hầu cũng nghe được.
Nhưng bây giờ có người bình thản ngồi đung đưa chân trên bệ cửa, thấy đã đông người người đó mới đi ra khỏi phòng, Triệu Mạc Anh khuôn mặt hoảng hốt chẳng biết chuyện gì xảy ra chạy ra khỏi phòng thấy ba mẹ Triệu cũng đã ra hắn tiến lại hỏi, bọn họ cũng chẳng biết, nên cử người tìm chỗ đang phát ra tiếng động, quản gia nhanh chóng biết được âm thanh đó phát ra từ nhà của con chó Chow Chow mới mua, bọn họ nhanh chóng đi đến, quản gia định lấy chìa khóa mở cửa, nhưng lại chẳng tìm thấy, nên quyết định phá cửa vào, đẩy cửa ra ai cũng kinh ngạc, người hầu nữ thì la hét, người thì ngất.
Cảnh trước mắt là người cắt tỉa vườn đang lấy đĩa thức ăn của chó Chow Chow đập vào thân, vào đầu con chó, nó bây giờ nằm yên, chẳng còn rên nữa, máu chảy khắp nơi, còn người cắt tỉa thì tay trái đã bị mất một mảng lớn thịt, gân và xương trắng lộ ra, hắn thấy mọi người đầy đủ ở đây, thì hoảng hốt run rẫy bỏ đĩa xuống, nhưng có bỏ thì bọn họ cũng biết hắn đã làm gì với con chó rồi, Triệu Tử Khánh nổi điên, kêu người lôi hắn ra khỏi chuồng chó, còn ông thì nhanh chóng gọi cấp cứu và cảnh sát.
Gọi cảnh sát để kiện tên người hầu, sau khi người hầu được chữa trị xong thì cảnh sát tìm lý do tại sao hắn lại hành hạ con chó, nhưng chẳng ai biết được nguyên nhân.
Triệu Mạc Anh đi về phòng, khi vào phòng hắn ôm mặt cười lớn.
Triệu Mạc Anh: “ Lũ ngu ngốc~ người cắt tỉa cây này là người được phân công chăm sóc cây cam ở phía Tây, con chó lại rất ghét mùi cam phải không, dù nó sợ mùi cam nhưng sẽ không bao giờ cắn bậy, nhưng đang ở một môi trường chật hẹp như thế, mùi lại nồng, nên mới cắn, chìa khóa của quản gia thì đang trong chuồng chó không phải sao? Hahaa~ ~~.”