“ Sao lại để một mỹ nhân ngồi một mình tại sao không phòng vệ nhỉ?”
Người đàn ông đưa tay dùng bàn tay lạnh lẽo đặt lên vai của Triệu Mạc Anh, nhẹ nhàng nhưng lại dùng lực vuốt ve bờ vai thon gọn của Triệu Mạc Anh, người như biết được sự xuất hiện của người nọ, Triệu Mạc Anh không nói gì, chỉ dùng giọng điệu nhẹ nhàng nhưng lại mang theo tính cảnh cáo.
Triệu Mạc Anh: “ Tề thiếu gia à, cảm ơn đã quan tâm đến tôi, nhưng cậu hãy đi ăn tiệc đi, đừng quan tâm những chuyện không thôi."
Triệu Mạc Anh nắm lấy tay Tề Bạch Sử, nhẹ nhàng đưa bàn tay dơ bẩn ấy ra khỏi vai của mình, Tề Bạch Sử ngạc nhiên một hồi, tự hỏi một thiếu niên gầy yếu, yếu đuối của nhà họ Triệu, người chẳng hay nói chuyện bây giờ lại dùng giọng điệu bình thản mà nói chuyện với một thiếu gia như hắn, khoảng một lúc hắn lại bật cười.
Tề Bạch Sử: “ Hahaa, thú vị ta chưa bao giờ thấy ai từ chối ta, còn là một thiếu niên gầy yếu như ngươi, thật thú vị~”
 Triệu Mạc Anh như nghe được chuyện cười, ôm khuôn mặt lạnh nhạt cười theo người ấy, Tề Bạch Sử nhìn thấy vậy thì ngừng cười ngay lập tức, hắn dùng khuôn mặt khó hiểu nhìn Triệu Mạc Anh, rõ ràng câu nói của hắn là để trêu chọc mà, bộ thiếu gia lớn nhà họ Triệu bị khùng à, bị nói khéo lại có thể cười vui như thế, bản thân là thiếu gia lớn của nhà họ Tề lại coi đều này như khiêu khích, chăm chăm nhìn vào khuôn mặt thiếu niên trước mắt.
Như biết được hắn đang nhìn mình Triệu Mạc Anh từ cười vui vẻ khuôn mặt giờ đây lạnh nhạt hẳn, hắn nhìn vào Tề Bạch Sử, nhớ lại từng kí ức kiếp trước mà cảm thấy mình thật ngu ngốc khi quen người như Tề Bạch Sử đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play