Mặc dù Thi Nhị Lang thấy Tang La đeo một sọt như vậy có chút kỳ quái, không dễ bán thì hái nhiều như vậy làm gì?
Nhưng quen biết Trần Hữu Điền mấy chục năm, biết hắn là người thật thà nhất, hoàn toàn không biết nói dối, cho nên suy nghĩ một bó bán đi kia có phải là bó rất to hay không?
Nếu nói một bó không nhiều lắm, hai bó có thể bán một văn tiền, chính hắn cũng không tin, trong núi quả thật có rất nhiều, vào núi dạo nửa vòng, tiện tay cũng có thể hái được một đống.
Thi Nhĩ Lang tự mình suy nghĩ như vậy, cũng vòng vào ý tưởng Trần Hữu Điền không biết nói dối.
Đợi đến khi trở lại nhà tranh, đặt những cây bị đốn hạ xuống, Trần lão hán lại nói với Tang La đang đi theo phía sau: "Tức phụ A Liệt, lát nữa ngươi vẽ ra cụ thể muốn xây phòng bao lớn, ở chỗ nào xây cái gì, như vậy ngày mai chúng ta gánh bùn về làm gạch ép, cũng có thể để một hai người lại bên này dọn dẹp mặt đất, phải đào hết đá ra, rễ cỏ cũng phải xử lý, sau đó mới có thể bắt đầu đào móng."
Vừa nói đến cái này, Tang La liền trở nên hăng hái: "Được rồi, a gia ngài đợi ta cất sọt vào nhà rồi bắt đầu."
Mấy người Thi Nhị Lang cũng vừa nghỉ ngơi vừa chờ đợi để cùng nhau xem, vẫn nên hiểu rõ ngôi nhà mình xây giúp, nếu không trong lòng không biết phải làm gì.
Tang La nhanh chóng đi ra, dẫn nhóm năm người đến giúp chỉ vào bên trái nhà tranh chỗ bọn họ đang ở, nói: "Phòng tắm xây dựng ở đây, quê hương của ta chú trọng chuyện đi vệ sinh, xuống phòng bếp, nhà vệ sinh thường ở góc đông bắc của viện, phòng tắm của ta xây ở chỗ này."
Tắm rửa vệ sinh cũng thuận tiện, không cần mò mẫm đi quá xa, đặc biệt là mùa đông, đi tiểu đêm quá lạnh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play