Thẩm Kim cuối cùng cũng hiểu được ý tứ trong ánh mắt vừa rồi của Trần Nhị Sơn, lập tức nổi khùng.
"Tại sao không thể đòi, ta dựa vào sức lực đổi lấy đồ ăn, dựa vào cái gì mà không thể đòi!" Sau đó nhớ đến ngày hôm đó Thẩm Ninh đưa tóp mỡ cho hai huynh muội Trần gia, còn đưa vài miếng, khuôn mặt phồng lên như con cá nóc: "Ngươi đương nhiên không đòi, ngươi đã ăn từ trước rồi, còn ăn mấy miếng, đủ để các ngươi đến đây đào vài ngày rồi!"
Thẩm An không nghe vào được nữa, trừng mắt nhìn Thẩm Kim: "Ngươi còn làm nữa không?"
"Làm!"
Thẩm Kim tức giận đùng đùng hét lên, thanh âm vô cùng lớn!
Nếu không không thể bày tỏ được sự bất bình và tức giận của thằng bé!
Vẻ mặt oán hận nhìn Thẩm Ninh, trên mặt rõ ràng viết ngươi chỉ biết hướng khuỷu tay ra bên ngoài[1].
[1] có đồ tốt chỉ biết cho người ngoài.
Thẩm Ninh phớt lờ thằng bé.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play