Tức phụ Chu Thôn Chính nói: "Ta nghe Hứa chưởng quỹ nói vậy, gia đình ta cũng giống thế, bình thường rất hay được mọi người giúp đỡ, khi trước cũng không có gì có thể đỡ đần được, lần này mấy đứa Tiểu Kim đến, ngẫm thấy phu thê A Liệt áp lực rất lớn nên cũng muốn giúp đỡ đôi phần, thú thực nghe tình hình hiện giờ ở bên ngoài, cả nhà chúng ta đều mang ơn trong bụng, nếu không phải mọi người chịu đưa bọn ta theo thì nhà ta bây giờ cũng không biết ra sao."
Chưa nói đến việc nộp thuế trưng binh, mà còn bị đuổi vào trong huyện thành, thành trì bị phá thì bọn họ còn có thể có kết quả tốt hay sao?
Phụ nhân kia xúc động, nói đến đây thậm chí còn ấn khóe mắt.
Cam thị cũng tiếp lời: "Nhà bọn ta thì không cần phải nói rồi, để nhà ta có thể tiết kiệm được chút lương thực này toàn bộ là nhờ A La có lòng tốt, đi làm ăn kinh doanh đưa bọn ta theo, rồi cùng Hứa chưởng quỹ sắp xếp mua lương thực, nếu không thì lúc này sao còn lương thực được? Có khác gì với những người ở bên ngoài đâu."
Nói đến đây bèn nhìn Tang La nói: "Trước kia người ở nhà ta đều ăn không no, luôn có lòng nhưng bất lực, còn bây giờ chút thương thực này đối với nhà ta mà nói chưa đến nỗi túng thiếu, chỉ là chút lòng thành mà thôi."
Tang La biết chuyện Cam thị nói là khi đại phòng bọn họ chia nhà đói đến nỗi không có cơm ăn, bọn họ cũng không giúp đỡ được gì.
Khi đó quan phủ đã nhắc trước rằng sẽ trưng thu lương thực, vụ thu chưa đến nhưng chĩnh gạo của nhà nào cũng đều sắp thấy đáy, nhà nào cũng ăn canh uống nước, quả thực là không có dư sức để giúp đỡ người khác, hơn nữa lúc đó cũng không có giao tình như thế này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play