Bên này Tang La đang nhìn sơn động nho nhỏ nên bài trí như thế nào, Hứa gia cách vách, Hứa chưởng quỹ, Nguỵ Lệnh Trinh, Hứa Văn Khánh, Hứa Văn Hoằng và Hứa thúc cũng đứng ngơ người trong sơn động nhà mình.
Bọn họ trước giờ chưa từng nghĩ đến, sống trong sơn động là như thế này, giường còn có thể nhiều dáng vẻ như này???
Ánh mắt Hứa Văn Nhân sáng ngời, kéo lấy nương nói: "Nương, xinh đẹp đúng không, cái màn giường này là do con và tổ mẫu cùng dệt."
Trong sơn động của Hứa gia thật ra có hai cái giường, mặc dù sơn động này lớn hơn sơn động của Tang La, nhưng không vuông vức, cong cong vòng vòng, Tang La lợi dụng hình thái ban đầu của sơn động đục đẽo ở bên trong cùng, làm ra một gian nhỏ cho một lão thái thái và Hứa Văn Nhân.
Một già một trẻ, cũng không cần giường hai tầng gì, nhưng Hứa Văn Nhân hâm mộ bục bệ của Thẩm gia, Tang La liền thiết kế một cái bục giống như vậy, chẳng qua chỉ là một chiếc bục giường rất thấp dựa vào tường, trải đệm lên trên, lại lót thêm chiếu, nhìn vào vô cùng sạch sẽ thoải mái.
Đầu giường làm một cái cột có thể treo màn chống muỗi, hơi giống với loại màn ngủ công chúa thời hiện đại.
Vị trí dư lại trên bục còn để hai cái đệm cói, một cái bàn thấp, mỗi ngày đều có thể nghỉ ngơi, mở bục ra bên dưới là tủ, có thể đựng đồ, bởi vì Hứa Văn Nhân rất thích cái giường có bậc thang của Thẩm Ninh, cái bục này Tang La còn cố ý làm thành hai bậc thềm để lên xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT