Lúc này đã gần đến tháng năm, nơi có thể trồng trọt trong sơn cốc có hạn, tất cả những nơi có thể tận dụng thì gần như đều trồng lương thực rau củ, sau khi cây giống chắc rễ, mấy người Thẩm Liệt sẽ nghĩ cách tìm cá giống thích hợp từ bên ngoài về thả vào trong ruộng, như vậy bọn họ có thể mau chóng tích trữ được thực phẩm, việc còn lại cũng chỉ là đi săn bắn.
Không còn là gà rừng thỏ rừng nữa mà là đi tìm săn bắn những động vật nhiều thịt, để nói về con nhiều thịt thì ở trong ngọn núi này con có khả năng gặp được nhất và là lựa chọn tốt nhất chính là lợn rừng, thế nên về cơ bản bốn người bọn họ đều truy tìm vết tích của lợn rừng.
Những gia đình khác đều không dám ra ngoài săn bắn con vật cỡ lớn, cũng tức là bốn người bọn họ đi lại trong rừng sâu núi thẳm không hề cảm thấy có áp lực gì.
Thịt được khiêng về sơn cốc, người già trẻ nhỏ trong Vân Cốc đều vui như đón Tết vậy.
Vật săn nhỏ thì thôi, nhưng những con vật lớn như lợn rừng thì gần như bốn nhà đều dựa theo thực lực để chia thịt, Thẩm Liệt và Trần Đại Sơn là nhiều nhất, rồi đến Lư Nhị Lang, Thi Đại Lang vì phế mất cánh tay nên sức lực cũng yếu hơn, lấy được ít nhất.
Nhưng một con lợn rừng to hai ba trăm cân là chuyện rất đỗi bình thường, cho dù lấy ít thì cũng rất dư dả.
Tổng cộng trong sơn cốc có sáu hộ gia đình như vậy, ăn ở cũng rất tốt, giúp đỡ hỗ trợ nhau, ai nấy đều có đóng góp, cho dù là Ngụy Thanh Hòa vai không thể vác tay không khiêng được thì cũng nghiêm túc dạy bọn trẻ con đọc sách biết chữ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT