Nhưng mà Thẩm Kim vẫn cứ nói: "Nương, nương chữa bệnh trước đi, cứ ho như thế mãi sẽ có chuyện mất, ta có chút sợ."
Sợ cái gì thì Thẩm Kim chưa nói, trong lòng hai người bọn họ lại vô cùng rõ ràng.
Sợ Lý thị xảy ra chuyện gì, Thẩm Tam lại như thế, mấy huynh muội bọn họ còn có thể trông cậy vào ai nữa đây.
Lý thị hơi dựa vào đầu giường nói: "Yên tâm, ta chỉ là ho khan thôi, chỉ là hơi khó chịu một chút, mười năm tám năm sau cũng không chết được."
Nói đến đây bà ta lại ho, ho đến mức toàn thân gập xuống, ngừng ho bình tĩnh một lúc mới ổn định lại, chậm rãi ngồi thẳng người, nhưng vẫn cứ dựa vào giường nói: "Ngươi nghe lời nương, nếu lại bắt được gà rừng thì vẫn cứ làm giống như ngày hôm nay, âm thầm đi tìm người bán hàng rong kia, nhưng mà phải đổi lương thực, giấu đi trước, sau này lương thực sẽ có tác dụng hơn tiền rất nhiều, cho dù ta muốn đi khám bệnh thì cầm lương thực đi khám, đại phu cũng sẽ khám bệnh cho ta thôi."
Lý thị đã hối hận từ lâu rồi, hối hận vì lúc trước khi Chu Thôn Chính nhắc nhở các gia đình mua lương thì bà ta lại không mua, còn coi chuyện này như chuyện cười để cười đùa với Thẩm Tam.
Chỉ là bởi vì lúc đó người chủ trương mua lương thực là Tang La và mấy gia đình mà nàng thân thiết, cho nên bà ta mới cảm thấy chướng mắt, cứ nhất quyết phải làm trái lại mới cảm thấy vui vẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play