Nhưng người không ăn nổi tương khô và đậu phụ không bao gồm đồ tể, trên tay Tang La cũng không nhiều, chỉ có bốn miếng, nhắm chính xác mục tiêu, đi nhặt táo chua thuận đường bán cho đồ tể, cải thiện bữa ăn của mình và hai hài tử, từ chỗ đồ tể đổi về non nửa cân thịt.
Miếng thịt này khiến Thẩm An hưng phấn đến mức khuôn mặt như phát sáng.
Bởi vì đột nhiên thu tô thuế và trời lạnh đòi hỏi phải mua y phục chăn đệm, nhà bọn họ đã lâu rồi chưa được ăn thịt, lần trước nếm được vị thịt là tóp mỡ mà Thẩm Kim mang tới, lần trước trước nữa chính là ngày nhà bọn họ bày tiệc tân gia, cũng gần hai mươi ngày rồi.
Chưa ăn qua thì thôi đi, ăn qua rồi, ăn được rồi, tiểu hài nhi có đứa nào không thèm thịt, Tang La cũng thèm.
Trên đường trở về đi sâu vào trong hơn một chút, mảnh đất trước sau không gần thôn, là chỗ lần trước nhặt nấm cũng không đi tới, lại làm Tang La tìm được hai cây táo tàu, đây mới coi như là bất ngờ lớn.
Ngặt nỗi bởi vì con đường này không thường đi, táo chua cũng nhặt được không ít, lúc này hai cái sọt đã đầy, đến cả rau dại ở mặt trên cũng đã đầy ắp rồi.
Tang La chỉ có thể nhớ lại vị trí, dẫn Thẩm An đi về, vừa đổ đồ ra hết liền quay trở lại chỗ đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play