Vì bảo đảm, Tần Phương Nương ước lượng số lượng hai loại đậu phụ, tám mươi miếng như thường ngày giảm xuống còn sáu mươi miếng, nhưng vì đơn đặt hàng ba mươi miếng đậu phụ và hai mươi miếng đậu phụ thần tiên của Đông Phúc Lầu, tổng số lượng không giảm mà còn tăng lên, hôm nay đặt một trăm mười miếng từ chỗ Tang La.
Tổng cộng một trăm sáu mươi lăm văn, trong đó bốn mươi văn dùng một đấu đậu nành để trả, một trăm hai mươi lăm văn còn lại trả bằng tiền đồng.
Còn Phùng Liễu Nương và Cam thị, bởi vì mới bắt đầu làm ăn, vốn dĩ cũng không muốn nhiều, một nhà sáu mươi miếng, cho nên cũng không tăng không giảm.
Hai nhà cộng lại là chín mươi văn tiền, lần này Phùng Liễu Nương và Cam thị đều không mang vải bố các thứ đến, đều biết Tang La thiếu tiền, mỗi người mang theo nửa đấu đậu nành, mỗi người đưa bảy mươi văn tiền.
Hai trăm sáu mươi lăm văn vào túi, Tang La yên tâm hơn rất nhiều.
Đợi mọi người rời đi, lúc trời còn chưa tối, kéo Thẩm An qua, đo đạc thân người, trải vải lên giường, kéo roèn roẹt lướt trên mặt vải cắt ra một mảnh để may thành quần.
Cảm tạ nguyên thân giỏi may vá, nếu đổi lại là Tang La, khâu khâu vá vá còn được, cắt vải may y phục nàng thật sự không có bản lĩnh đó, càng đừng nói đến đo đạc là có thể cắt vải roèn roẹt, thứ này cần một chút tay nghề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT