Nếu là bình thường, Nhược Ngu làm sao mà không làm nũng rồi bổ nhào qua?
Nhưng hôm nay nàng chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi trên xe ngựa, giống như chú ếch con bị con rắn nhìn chằm chằm, sợ tới mức không dám cử động.
“Tiểu… Tiểu Lương thế nào?” Nhược Ngu tuy rằng bị sắc mặt của Tư Mã đại nhân dọa, nhưng mà rốt cuộc vẫn là quan tâm vị tiểu bằng hữu, nàng không biết sống chết mà còn cố đi hỏi.
Đúng lúc này, cách đó không xa truyền đến tiếng khóc của Tiểu Lương, thấy nàng được hai tên thị vệ dìu lên một chiếc xe ngựa khác, Tô đại nhân kia đã sớm tỉnh rượu, đứng ở một bên xe ngựa, trừng mắt mắng Tiểu Lương.
“Muốn biết nàng ấy như thế nào ư?” Đợi đến lúc xe ngựa chuyển động, Trử Kình Phong một bên bình tĩnh hỏi, dùng một ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt nàng, sau đó nói: “một lát từ từ sẽ nói cho muội biết…”
Đến khi Trử Kình Phong tới dịch quán, hắn một tay đem Nhược Ngu xách từ trên xe ngựa xuống, thô lỗ mà kéo nàng đến phòng của mình, sau đó đem cửa phòng đóng kín, đem người ném vào cái giường rộng lớn.
Nhược Ngu ngã lộn nhào ở trên giường, khó khăn lắm mới dừng lại được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play