Nhược Ngu quỳ trên mặt đất, sau một lúc lâu mệt mỏi mới đưa một đôi giày lên cho Trử Kình Phong, thất hắn tập trung nhìn vào, lúc này mới phát hiện mình đã làm một việc thật ngốc, sau đó phải đỏ mặt cởi giày ra, tiếc là mới vừa rồi đã dùng nhiều sức, chiếc giày kia bị mắc kẹt ở chân to của hắn, thế nào cũng không cởi từ dưới lên, từ từ, tay nàng dừng lại, chỉ là vô lực ngồi ở bên chân Trử Kình Phong, vô lực đem mặt nhỏ tựa vào giữa đùi cường tráng của hắn.
Trử Kình Phong chờ trong chốc lát không thấy nàng cử động, liền đưa tay nâng mặt nàng lên, đã thấy lông mày nàng hơi nhăn lên, trên gương mặt ngây thơi hiện lên vài phần u sầu.
“Trử ca ca, có phải muội vô dụng lắm không/ Nương nói là muội bị té bể đầu óc, nhưng Chu phu tử lại nói muội tài giỏi, muội vốn tưởng rằng là do sau khi đi học ở thư viện liền có thể trở nên thông minh một chút, nhưng bây giờ xem ra chẳng có chuyện gì muội làm được….”
Trong lòng Trử Kình Phong biết việc đêm qua làm cho nàng cảm thất vọng, nàng luôn là người có lòng tự tôn cao, bất kể là Lý nhị tiểu thư trước kia hay là tiểu ngốc tử của bây giờ, đều luôn là như vậy, hiện tại đã trải qua thất bại này, khó tránh khỏi sẽ nản lòng thoái chí. Trong lòng Trử Kình Phong biết, nếu bây giờ hắt chút nước lạnh, làm cho nàng hoàn toàn nhận thức được rằng đầu óc của mình không được linh hoạt, thì sau này sẽ không cần đến thư viện để học nữa, sẽ chỉ ngoan ngoãn ở trong nhà với hắn.
Nhưng khi nhìn cái trán trơn bóng hiện lên nét nhăn, lại khẽ mở miệng nói: “Nhược Ngu của huynh là thông minh tự nhiên, nếu không thì sao có thể nghĩ ra chuyện Mạc Hà Thành hạn hán cần máy bơm nước chứ. Nhưng nói cho cùng, thông minh quá sẽ bị thông minh hại. Cho dù người thông minh cũng có lúc thất bại ngã ngựa, bằng chứng là việc muội dùng trí thông minh của muội để lừa gạt gia nhân bên cạnh, thiếu chút nữa gây thành đại họa.”
Nhược Ngu cúi đầu, chuyên tâm chơi đùa với cúc áo của Tư Mã, nàng cúi đầu im lặng.
Trử Kình Phong không muốn nàng cứ tiếp tục như vậy, liền mở miệng nói: “Đừng đùa nữa, cúc áo đã sắp bị muội tháo xuống hết. Đi bảo Tô Tú thay quần áo cho muội.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT