Tư Mã đại nhân mặt không đổi đi vào tiểu viện, Tô Tú cùng Long Hương cũng bị hù đến nỗi nhảy dựng, thầm nghĩ không biết những lời nói vô lí đến hoang đường vừa rồi của tiểu phu nhân có bị đại nhân nghe được hay chưa?
Các nàng vừa định đứng dậy hành lễ thì đã thấy Tư Mã phất tay, ý bảo các nàng lui xuống, sau đó lặng lẽ ngồi xuống tháp.
Nhược Ngu đang xoay người nhắm mắt, đương nhiên không biết phía sau phía trước thay đổi người. Chỉ đem tấm lụa mỏng quăng ra, lộ ra tấm lưng trơn bóng, xoay mình nằm ở tầng tháp trên ra lệnh: “Long Hương, sau lưng của ta ngứa, gãi cho ta.”
Hai mắt Trử Kình Phong ngưng lại, tròng mắt nhìn tấm lưng sáng bóng, ánh trăng chiếu rọi từng tấc nõn nà, làm cho người khác không nhịn được mà muốn đụng vào… Chỉ là, da thịt nõn nà như vậy nhưng trong tâm lại không an phận.
Hắn chậm rãi giơ ngón tay lên, dừng lại ở vòng lưng sáng bóng kia, xúc cảm ngứa ngáy, tê dại kia làm Nhược Ngu giật mình, xoay người lại trợn to mắt nhìn, lúc này mới phát hiện hai người thị nữ của mình đã lui ra ngoài.
Nhìn nam nhân lạnh lùng trước mắt, Nhược Ngu cũng không lên tiếng, chỉ đứng dậy, mang giày vào, chuẩn bị đi vượt qua người nào đó để đi vào nhà, nhưng mà chưa đi được mấy bước thì liền bị Trử Kình Phong cầm tay lại, kéo nhẹ một cái, nàng liền rơi vào trong lòng hắn.
“Vẫn chưa tái giá mà, sao lại không cho phu quân ôm?” Lời nói của nam nhân ẩn chứa sự lạnh lẽo, dán sát vào vành tai non mềm của Nhược Ngu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play