Kỳ thật những lời này của Thái tử có nửa thật nửa giả, năm đó khi mà hắn cùng với Chu Tiềm Vũ còn mặn nồng thì có nghe nàng nói qua một chút, nhưng mà từ sau khi nàng đi khỏi kinh thành cho tới bây giờ, ngay cả một nửa hòa nhã nàng cũng không dành cho hắn, làm sao mà có thể tâm sự gì về chuyện riêng của Lý Nhược Ngu?
Thái tử thu ý cười, rốt cục nói có chút nghiêm chỉnh: “Tên Nam Cung kia tuy rằng cử hành cuộc thi lần này là có động cơ bất lương, nhưng cũng có ích cho chúng ta, nay ngươi nắm lấy cái công trình mà có thời gian gấp rút như vậy, nếu có thể mượn cơ hội này để mời chào người có chút tay nghề đến là tốt…
Bạch gia kia đang chờ xem ngươi làm để chê cười, mong rằng Kình Phong nghĩ đến một chút thủ đoạn, đừng để hắn đạt như ý nguyện.”
Trong lòng Trử Kình Phong biết thái tử nói có lý nên lập tức yên lặng gật đầu, sau đó thì yên lặng không nói nữa.
Thái tử muốn đi đến thư viện để thăm vị Diệu Bình cư sĩ kia cho nến hắn cũng không trì hoãn nhiều, sau khi uống xong bầu rượu liền rời đi.
Lúc này đêm đã khuya, Trử Kình Phong ra khỏi thư phòng, chậm rãi thong thả đi trở về phòng của Nhược Ngu.
Đợi đến khi hắn vén màn nằm xuống giường thì kiều nhi đang ngủ say sưa, mềm nhũn không biết nói gì mà lẩm bẩm một câu, sau đó liền ôm cánh tay của hắn rồi ngủ tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play