Thìa thịt cua này dưới những ánh mắt nhìn chằm chằm của người đưa đến bên miệng Tư Mã đại nhân, thật đúng là làm cho người ta có chút khó xử. Dù sao nơi này không phải là Tư Mã phủ, trước mắt đều là thuộc hạ trong quân doanh, hành động của cô gái nhỏ này đúng là có hơi không ổn một chút.
Vì thế Trử Kình Phong đưa tay nhận lấy muỗng gỗ mặt thản nhiên nói: “Một lát nữa bổn tọa phải triệu tập tướng sĩ thương thảo quân tình, nàng cùng Tô Tú quay về phủ trước đi.”
Nói xong hắn đưa mắt nhìn đến Tô Tú đứng bên cạnh. Nhận được ánh mắt của tư Mã đại nhân, Tô Tú đương nhiên biết mình phải làm gì, vội vàng đến bên cạnh Nhược Ngu nhỏ giọng nói: “Phu nhân, mình trở về phủ thôi.”
Nhược Ngu hôm nay lại tinh mắt, nhìn thấy ánh mắt ra hiệu đó của Trữ Kình Phong, nàng có thể nhìn ra Trử ca ca đối với mình lãnh đạm rất nhiều. Nhưng mà rõ ràng nàng đã làm như Tô Tú dạy là quan tâm đến bữa ăn của phu quân, hắn không khen nàng cũng không sao, vì sao mà còn bày vẻ lãnh đạm?
Trong lòng nàng cảm thấy bị ủy khuất, lập tức sự buồn bã lan tràn như cỏ dại---- Mấy ngày triền miên hôm trước nay lại xa vời giống như một giấc mộng, mới sang nay thôi hắn vẫn còn lưu luyến ôm nàng hôn rồi lại hôn, nói hận không thể lúc nào cũng ở bên cạnh nàng, nhưng mà chỉ nửa ngày sau, Trử ca ca lúc khởi hành còn tình nồng mật ý, trên mặt tựa như tượng gỗ, cực kì nghiêm túc, không hề có chút cảm xúc.
Cũng khó mà trách Triệu Thanh Nhi thường oán giận nam nhi bạc tình, hôm nay với mình còn tình nồng mật ý, ngày mai lại yên tâm thoải mái đi đốt giấy tiền vàng mã của người con gái khác….
Nhược Ngu vẫn có chút sợ Trử Kình Phong tức giận, khẽ mím chặt môi, cúi đầu đi thẳng ra khỏi quân doanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT