Lý phu nhân vốn muốn từ chối, nhưng mà Trữ Tư Mã lần này lại làm như lơ đãng nhắc tới buổi yến hội lần này biểu tỷ còn mời cả Lưu đại nhân bên Công bộ. Lý phu nhân không khỏi động lòng, bây giờ số tiền đền bù bên công bộ kia quá lớn, nếu có thể cầu nhờ Lưu đại nhân nương tay một thời gian thì nói không chừng cục diện của Lý gia có thể giải quyết được.
Nghĩ như thế, cũng bắt đầu hơi có ý định muốn đi dự tiệc. Nên bắt đầu liếc mắt nhìn thêm vị Tư Mã đại nhân nào đó thêm một lúc. Ban đầu nhìn hắn lạnh lùng tràn đầy sát khí, nhưng khi gặp mặt vài ba lần thì thấy hắn mặc dù không nhiệt tình, nhưng được cái là nho nhã lễ độ. Mặc dù là ở địa vị cao quý, nhưng lại không có nửa điểm kiêu ngạo nên Lý phu nhân cũng dần dần thả lỏng đề phòng.
Ngay khi Trữ Tư Mã nhắc tới người con gái lớn của bà, còn có con rể cũng đi đến Thư thành thì cũng đã mất đi chút do dự cuối cùng: Nếu nữ nhi Nhược Tuệ cũng đi, Tư Mã đại nhân lại đích thân đến phủ đón tiếp thì làm gì có đạo lý nào mà cự tuyệt? Hơn nữa khoảng cách từ Thư thành đến Liêu thành thì không tính là quá xa, ngồi xe ngựa hai canh giờ là tới nơi. Cho nên lập tức phân phó nha hoàn chuẩn bị đầy đủ quần áo và vật dụng khi tắm rửa để xuất môn liền lên xe ngựa rời khỏi Liêu Thành.
Nhược Ngu trước khi ra đến cửa, khi thấy Trữ Kình Phong đứng ở một bên xe ngựa, nhất thời không vui lại nghĩ tới lần trước hắn ta sai người bắt mình lên xe, thế nên nàng ra sức cúi thấp đầu, giống như chú chuột bị con mèo nhìn chằm chằm, nàng nhanh như chớp kéo mẫu thân chui vào xe ngựa, kéo một góc nhỏ ở màn che, nàng lộ ra ánh mắt tròn xoe nhìn hắn.
Mà khi hắn quay đầu nhìn sang thì chỗ màn vén lên làm bánh xe đang đi trên đường hơi run lên, nàng liền che màn lại kín không chỗ hở.
Trữ Kình Phong ngồi ở trên lưng ngựa, khóe miệng hơi cong lên, lông mi dài, sống mũi cao thẳng tạo thành một hình vòng cung.
Đi được nửa đường, trời lại không đẹp, bỗng nhiên mưa như trút nước. Trong lúc nhất thời đường xá lầy lội, bánh xe bị kẹt trong vũng bùn.
May mắn là khoảng cách với đường lớn không xa lắm, có một gian khách điếm bằng tranh nho nhỏ có thể tạm dừng chân, Trữ Kình Phong nhìn vết bẩn to bằng hạt đậu ở trên trần xe, phía xa mây đen mù mịt không thấy chân trời, biết là trận mưa này không thể tan ngay được, nên mở miệng mời Lý phu nhân tạm thời mang tiểu thư đi vào khách điếm trước.
Khi xe ngựa vất vả thoát ra khỏi vũng bùn thì Nhược Ngu là người đầu tiên muốn xuống xe ngựa để đi vào khách điếm trước vì nàng đã ở trong xe hơn một canh giờ nên cảm thấy buồn bực vô cùng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play