Long Hương không ngờ, nhị cô nương vẫn coi như ngoan ngoãn nhu thuận mà lão phu nhân đã tự làm bản thân xấu mặt trước. cô hấp tấp đến giúp lão phu nhân vuốt ngực thuận khí.
Hoài âm quận chúa cũng không ngờ một câu nói ra có thể làm Lý phu nhân sợ đến vậy nên đâm ngại, đành ngồi chờ lão phu nhân thuận khí.  
Không thể trách Lý phu nhân được, đánh chết bà cũng không tin người cầu hôn đã an tọa trong phòng khách Lý gia nãy giờ. Muốn cưới con gái bà là ‘quỷ kiến sầu’ của Đại Sở? Thuyết thư tiên sinh có uống mê tâm tán cũng không nói được mấy câu hoang đường đến thế.
Lúc Lý phu nhân không biết ứng đối ra làm sao, Trữ Kình Phong liền mở miệng trả lời vấn đề lúc nãy: “Vãn bối năm nay hai mươi lăm, thân thể coi như khỏe mạnh, chưa từng cưới vợ, trong nhà không có thiếp thất. Vãn bối ngưỡng mộ Lý nhị tiểu thư đã từ lâu, thế nhưng nàng lúc ấy đã có hôn ước, vốn tưởng rằng đã lỡ nhau kiếp này, không ngờ nghe tin nhị tiểu thư hủy hôn ước liền đến cầu thân, mong lão phu nhân thành toàn tâm nguyện. Lão phu nhân còn điều gì muốn hỏi?”
Câu trả lời này thật tình chân ý thiết, nếu đổi người nói thành một tên nhóc choai choai phối hợp thêm vẻ mặt ngượng ngùng thì còn có chút cảm giác tương tư tận xương. 
Đáng tiếc, người nói là Trữ Kình Phong: Nam tử anh tuấn, mặt mày lạnh như sát thần, nói ngưỡng mộ Lý nhị tiểu thư mà ngữ điệu câu vẫn đều đều, cuối cùng còn truy vấn lão phu nhân có đồng ý không. 
Tuy rằng lời lẽ cũng khiêm tốn đấy, nhưng khi nhìn hắn trương cái mặt lạnh tanh, Lý phu nhân áp lực đến không dám mở miệng chỉ có thể bất lực nhìn Hoài âm quận chúa, nghẹn họng trân trối.
Hoài âm quận chúa hiểu tâm trạng Lý phu nhân rõ lắm chứ, chính bà cũng từng bị cái mặt lạnh của biểu đệ dọa không thở nổi rồi mà, bằng không sao lại chạy từ Thư thành sang đây muối mặt cầu hôn cho đệ đệ. 
Bà rất hợp tình hợp lý mở miệng tiếp lời hòa hoãn không khí: “Mẫu thân ta với mẫu thân Kình Phong là chị em ruột, dì ta mất sớm, phụ thân Kình Phong qua đời năm hắn mười bảy. Phụ mẫu mất sớm, việc chung thân đại sự của biểu đệ ta không thể không lo. Chẳng qua Kình Phong tiêu chuẩn rất cao, không vừa mắt cô nương nhà ai, nay hắn lại tương tư nhị cô nương của quý phủ. Vì nhị cô nương bị bệnh, Kình Phong lo nhà họ Trữ cầu hôn không đủ thành ý nên mời ta làm mai, có chỗ nào sơ sót mong lão phu nhân thứ lỗi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play