Nhị cô nương trong ngực cũng không lên tiếng, chỉ dùng ngón tay kia chạm nhẹ lên trán của hắn, bị gối ném vào đầu nên có chút hơi sưng, sờ lên vẫn còn nóng, nàng sờ sờ vết thương đó…
Nếu có người nói Nhược Ngu chỉ có gương mặt là xuất sắc, ấy là họ chưa từng nhin thấy đôi tay của nàng, mười ngón trắng muốt như ngó sen, đầu ngón tay sáng bóng, xinh đẹp giống như được điêu khắc từ ngọc, được trải qua mài giũa cẩn thận.
Mà bây giờ, cái tay này đang ở trên mặt Trử Kình Phong chọc tới chọc lui nhiều điểm, sau đó liền đi một đường xuống dưới, đi tới huyệt đan điền đột nhiên ngón tay dùng lực mạnh thẳng tắp nhấn vào…
(Huyệt đan điền: 1 điểm dưới rốn, trên cái ấy ấy một chút)
Đau đớn trong giấc mộng đó không ngôn ngữ nào có thể diễn tả được, nàng muốn cho hắn biết cơn đau ở trán không thể nào so với cơn đau ở bụng, và đau đến xé lòng là như thế nào?
Quả nhiên không ngoài dự đoán của nàng liền thấy hiệu lực ngay. Cặp mày kiếm đẹp mắt kia bởi vì ngón tay mang theo ý định báo thù của nàng lập tức cau lại thật chặt, rên khẽ mọt tiếng, tiếng rên đó quái dị một cách lạ thường.
Vừa mang theo đau đớn lại như tiếng thở dài, thanh âm ngắn ngủi mà trầm thấp từ đôi môi mỏng phát ra hoá thành luồng hơi nóng phun trên cổ nàng.
Nhược Ngu quả thực bị hiệu quả đó làm sợ đến ngây người.
Mấy ngày trước đệ đệ vụng trộm mang theo 1 quyển sách tranh rách nát đến trường, mỗi lần bị mẫu thân xách lỗ tai kéo đến trường học với phu tử. Đệ đệ ngồi nghiêm chỉnh đợi đến khi mẫu thân đi rồi liền đem quyển sách rách, lớn bằng chừng bàn tay đó ra khỏi đũng quần và bắt đầu say mê thưởng thức.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play