“Oe oe oe.” Tiếng khóc nỉ non tỉ tê yếu mềm của trẻ con kéo Khương Quy hồi thần, quay đầu lại, cô nhìn thấy một đứa bé quấn trong chăn bông cũ bị giặt đến bạc màu, đó là đứa con gái nhỏ của nguyên chủ Khương Tuệ, vừa mới được sáu tháng tuổi.
Không có đế chế to lớn lại có thêm hai đứa con trai một đứa con gái, nhưng từ trước tới giờ cô chưa từng nuôi con, đặc biệt là những em bé thế này. Khương Quy - người nên vui mừng vì được làm mẹ, mặt mày tối sầm: “Hệ thống, cậu ra đây!”
Đương nhiên hệ thống đang giả chết rồi.
Hệ thống có ý chí sắt đá muốn giả chết, Khương Quy lại không thể làm gì, cô cắn răng bế đứa bé đang khóc oe oe rất to, may mắn thân thể của Khương Tuệ còn trí nhớ, Khương Quy nhẹ nhàng lay lay đứa nhóc, nhóc vừa khóc vừa dụi dụi vào ngực cô, muốn bú sữa.
Khương Quy: “...” Cô đâu có sữa, Khương Tuệ cũng không có, Khương Tuệ không được bồi bổ đủ chất, đến tháng thứ ba vẫn chưa có sữa, đứa bé này được nuôi lớn bởi nước cơm gạo kê, cháo và sữa bột của Khương Mẫn, chị gái Khương Tuệ mang tới.
Khương Quy ôm đứa nhóc xuống giường, mở tủ ra tìm sữa bột, chỉ tìm được một lon sắt sạch sẽ. Trong chốc lát kí ức ùa đến, đã ăn hết sữa bột vào ba ngày trước rồi, cuối cùng còn lấy nước rót vào tráng qua tráng lại cho đến khi sạch. Ở thời đại này, một túi sữa bột Hồng Nhạn có giá hai tệ rưỡi, mà một người dân ở thôn Nam Kiều Câu(*) chỉ kiếm được hai xu tám cho mỗi công điểm(*) một người đàn ông có thể kiếm được khoảng bảy tám công điểm trong vòng một ngày, nói cách khác một ngày kiếm được xấp xỉ hai mươi hào, như vậy một túi sữa bột cần một người khỏe mạnh lao động trong nửa tháng, quan trọng là có tiền chưa chắc đã có phiếu, dân quê muốn mua cũng không mua được.
(*) Nam Kiều Câu (南桥沟): Một thôn ở tỉnh Sơn Tây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT