Trong Cung Cảnh Nhân, tơ máu trong mắt Khương Hải Đường đỏ ngầu như mạng nhện. Đêm qua ả vất vả lắm mới ngủ được, lại đột nhiên cảm thấy khó thở, giống như bị vật nặng đè lên ngực. Ả liều mạng ngồi dậy nhưng cơ thể không thể cử động. Khi sắp ngạt thở, ả mới đột ngột bật dậy.
Trong bóng tối đen kịt đưa tay không thấy năm ngón, Khương Hải Đường đè tay lên ngực thở dốc, tự hỏi, trên đời này thật sự có ma không? Ả chưa từng thấy ma. Dù ả đã chết đi sống lại, ả cũng chưa từng thấy ma. Ả chết rồi, nhưng ngay sau đó lại sống lại, ả không biến thành ma, nên ả không biết trên đời này có thật sự có ma hay không.
Nếu có thật, thì đã sao?
Ả chưa từng thấy ma giết người, chỉ thấy người hại người.
Tử Tô, nếu ngươi có bản lĩnh thì đến đòi mạng bổn cung, hay ngươi không có bản lĩnh này, chỉ có thể dùng mấy trò vặt này thôi sao?
Khương Hải Đường lạnh lùng nhếch môi, chậm rãi nằm xuống. Ả đã chết một lần rồi, còn sợ ma sao? Tưởng rằng dùng những thủ đoạn hèn mọn này có thể làm ả thất thố sụp đổ, đúng là si tâm vọng tưởng.
“Gọi Bạch Lộ tới đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT