Bầu trời xám xịt, mưa rơi lất phất, nước mưa rơi trên cửa kính, tụ lại thành từng giọt. Những ngón tay gầy guộc qua lớp kính đếm giọt mưa: “Một giọt, hai giọt, ba giọt…” Một giọt mưa không chịu nổi sức nặng mà trượt xuống, hợp với các giọt mưa khác thành dòng nước: “Loạn rồi, lại loạn rồi, tất cả đều loạn hết rồi.”
Người phụ nữ lẩm bẩm, đầu bắt đầu đau, đau như có dùi đâm vào. Cô ấy lảo đảo chạy đến bàn trà, vớ lấy một vỉ Paroxetine, cạy vài viên nhét vào miệng, cầm lấy ly nước uống vội, uống nhanh quá, nước tràn đầy mặt, mắt cũng ướt, nước mắt nhân cơ hội trào ra, nhanh đến mức cô ấy cũng không kịp phản ứng. Tại sao lại khóc nữa rồi, có gì đáng để khóc, nhưng nước mắt không thể kiểm soát, cứ tuôn ra không ngừng.
Cô ấy ngồi xuống sàn nhà, bất lực khóc như mưa, đờ đẫn nhìn ra ngoài cửa sổ, trong mắt dần dần tích tụ sự khát khao mãnh liệt.
Không, cô ấy lắc đầu chậm rãi, như vậy quá xấu xí rồi, cô ấy đã huy hoàng trong suốt hai mươi bảy năm, sao có thể ra đi một cách không thể diện như vậy.
Cố kéo khóe miệng cười, cô ấy đứng dậy, bước vào phòng ngủ, chuẩn bị làm cho mình đẹp hơn một chút. Vô tình nhìn vào gương, cô ấy sững sờ tại chỗ, nhìn hình ảnh phản chiếu của mình, một năm rưỡi vẫn không thay đổi, vẫn gớm ghiếc như vậy. Vốn là một khuôn mặt bình thường, dưới sự giày vò của ma túy, chỉ còn lại da bọc xương, các tĩnh mạch chằng chịt như những con rắn độc xấu xí, đôi mắt trống rỗng, uể oải, xấu xí vô cùng.
Nhưng một năm rưỡi trước, cô ấy không như thế này, cô ấy là ảnh hậu quốc tế danh tiếng Khương Hi, một đêm tỉnh dậy, lại trở thành Khương Đại.
Ha, Khương Đại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play