Khương Quy không theo họ đến bệnh viện, cô không rảnh đóng vai cô con gái hiếu thảo. Vả lại Hà Nguyệt Dung cũng không muốn cô đến làm phiền đứa con gái ruột đang sống yên ổn của bà.
Khương Quy ôm mèo trở về nhà, nhìn chằm chằm mắt đen xinh đẹp của nó, khen ngợi: “A Bố, là ngươi làm sao?”
Mèo trắng lẳng lặng nhìn Khương Quy.
Khương Quy cười khanh khách hỏi: “Có phải ngươi thành tinh rồi không, nếu đúng thì ngươi gật gật đầu, không phải thì ngươi lắc đầu.”
Mèo trắng không gật đầu cũng không lắc đầu.
Khương Quy: “Đừng kiêu ngạo lạnh lùng vậy chứ, ngươi biết dùng pháp thuật, chắc chắn ngươi đã thành tinh, khi nào thì ngươi có thể biến hình? Có cần ta hỗ trợ không, ngươi muốn biến hình thành dạng gì, có muốn ta tham khảo giúp ngươi không. Sư phụ nói, động vật thành tinh khó hơn nhiều so với việc con người tu luyện, không ngờ ngươi lợi hại như vậy, A Bố ngươi giỏi quá đi!”
Khương Quy không nhịn được vùi đầu thơm chú mèo một cái, thừa dịp nó vẫn chưa biến hình bèn thơm thêm hai cái nữa, sau này sẽ khó mà thơm đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play