Tô Thắng Anh đẩy Chân Dao Dao đi theo Khương Quy vào phòng khách kiểm tra. Chân Dao Dao được chăm sóc rất tốt, tuy rằng bị bại liệt nhiều năm, thần kinh cơ bắp chân khó tránh khỏi bị co rút, nhưng tình huống của cô ấy cũng không nghiêm trọng.
Trong lòng bàn tay Tô Thắng Anh toàn là mồ hôi lạnh, thấp thỏm không yên nhìn Khương Quy đang kiểm tra, môi run run, muốn hỏi lại không dám hỏi.
Năm đó, nếu không phải bà ấy lái xe không cẩn thận, sao con gái tuổi còn nhỏ đã bị liệt, nếu không phải vì chăm sóc con gái, sự áy náy to lớn trong lòng đã khiến bà ấy phát điên từ lâu. Những năm gần đây, vì để cho con gái có thể đứng lên lần nữa, bà ấy đã từ bỏ công việc, dẫn con gái đi khắp các bệnh viện lớn trong và ngoài nước, nhưng kết quả nhận được đều là hy vọng chữa khỏi rất mong manh.
Những năm qua, cứ hy vọng rồi lại thất vọng, quá đau khổ. Đúng lúc họ chuẩn bị từ bỏ, bà ấy nhận được điện thoại của bà Hàn.
Cô gái trẻ tuổi này, thoạt nhìn bằng tuổi Dao Dao, cô ấy có thể chữa khỏi cho Dao Dao sao? Tô Thắng Anh vội vàng gạt bỏ sự nghi hoặc đáng buồn cười này, bà ấy tự mình khẳng định. Bệnh tình của Hàn Lệ được thông báo là nguy kịch, còn có thể cải tử hồi sinh ở trong tay cô ấy, so với bệnh của Hàn Lệ, thương tật của Dao Dao chỉ là chuyện nhỏ, nhất định có thể cứu được.
Dưới ánh mắt lo lắng chờ mong của Tô Thắng Anh và Chân Dao Dao, Khương Quy ngẩng đầu: “Có thể chữa khỏi, sau khi bình phục có thể chạy nhảy.”
Niềm vui lớn từ trên trời giáng xuống khiến hai mẹ con suýt ngẩn người ngơ ngác, không biết nên phản ứng thế nào, môi miệng run rẩy cùng với khóe mắt ẩm ướt đã tỏ rõ niềm vui sướng của họ. Họ vui mừng đến mức ngây ngốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT