Từ Tam đưa Tiêu Dương Lâm về, nhưng cũng không đưa về bang hội vì Khương Quy đã đặc biệt dặn dò. Đây là ân oán cá nhân của Khương Quy, cô không muốn và cũng không cần phải để người khác biết chuyện, mất công tăng thêm phiền phức.
Suốt dọc đường bị áp giải, Tiêu Dương Lâm vẫn luôn thắc mắc người đứng sau màn là ai, vào thời điểm tận mắt nhìn thấy, trong mắt Tiêu Dương Lâm lộ ra vẻ mờ mịt, hiển nhiên là không nhận ra Khương Quy.
Hơn nửa năm qua, làn da trắng nõn của Khương Quy đã phơi nắng thành màu lúa mì, bởi vì sự thay đổi về ngoại hình cộng thêm từng trải, cho nên giờ đây toàn thân cô tràn ngập anh khí, e rằng ngay cả những người quen thuộc nhất trong Khương gia cũng chưa chắc nhận ra được ngay.
Tiêu Dương Lâm nhìn chằm chằm Khương Quy, rõ ràng là rất quen mắt, nhưng gã lại không thể liên tưởng tới bất kỳ người Khương gia nào mình từng gặp: “Ngươi không thuộc dòng chính của Khương Chính Nghiệp.”
Giọng điệu Tiêu Dương Lâm đầy chắc chắn, gã cảm thấy quen thuộc là vì người trước mặt trông giống người Khương gia, nhưng lại thuộc dòng khác trong Khương gia.
Khương Quy bật cười, xua xua tay ra hiệu cho Từ Tam lui xuống.
Trong phòng chỉ còn lại Tiêu Dương Lâm và Khương Quy, đáy mắt Tiêu Dương Lâm nhanh chóng lóe lên một tia sáng tối tăm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT