“Ba, mẹ.” Thanh niên nhẹ nhàng lễ phép tiến nhanh qua đám đông, ôm lấy Bạch Mộng. Ngay tại giờ phút này, sự lạnh lùng trên gương mặt Bạch Mộng cũng không còn nữa, mà được thay bằng một nụ cười, dù cho trong đôi mắt của bà ta vẫn còn vương lại nét u buồn.
Khương Hồng Nghĩa cười ha hả, vỗ vai Khương Gia Thụ, trong mặt tràn ngập yêu thương: “Con ngồi trên máy bay cũng cả một ngày rồi, có mệt không?”
“Con không.” Khương Gia Thụ nói, “Không phải con nói là ba đừng đến đón rồi sao, con tự về nhà được.”
“Tại mẹ muốn gặp con sớm hơn một chút thôi.” Bạch Mộng nhìn đứa con trai đã cao lớn, nhẹ nhàng nói.
“Từ nay chúng ta có thể gặp nhau mỗi ngày rồi.” Tâm trạng của Khương Hồng Nghĩa hiện tại vô cùng vui vẻ, chỉ cần Gia Thụ ở đây, A Mộng sẽ hạnh phúc hơn rất nhiều.
Tài xế đẩy vali hành lý ra phía sau, một nhà ba người cười nói vui vẻ rời sân bay, rồi lên xe đi về căn nhà cũ của mình.
Về nhà cũ, Khương Gia Thụ xuống xe trước, vòng qua mở cửa xe cho Bạch Mộng, nhìn bà ta trấn an: “Mẹ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT