Chương Ngũ Dương giống như một tượng gỗ đứng tại chỗ cũng không nhúc nhích, hai con mắt lăng lăng nhìn chỉ đạo viên.
Giải ngũ? Gã đã bị giải ngũ!
Cho tới bây giờ Chương Ngũ Dương cũng chưa từng nghĩ hai chữ xuất ngũ này có quan hệ với mình, cho dù mấy năm nay gã tầm thường vô vị không hề có thành tích, biết mình khó tiến bộ hơn nữa, gã cũng không ngờ mình sẽ rời khỏi quân đội, vẫn tưởng mình sẽ ở quân đội này làm đến khi về hưu. Mười sáu tuổi gã đã vào quân đội, sớm đã xem quân đội là nhà, nơi đây còn giống nhà hơn cái nhà ở Nam Kiều Câu làm gã yêu hận có thừa kia.
Huống hồ, chuyến về quê này khiến gã nhen nhóm lại hy vọng đối với tương lai, tuy rằng trước mắt không biết nên lợi dụng ưu thế tiên tri của Chương Tư Điềm như thế nào, nhưng gã cảm thấy mình nhất định có thể mượn chuyện này mà lật ngược tình thế, giống như Chương Tư Điềm miêu tả, trở thành sư trưởng trong tay nắm quyền lực lớn, đây mới là cuộc sống gã nên có. Nhưng gã chưa kịp làm cái gì thì đột nhiên lại bị xuất ngũ, rời khỏi quân đội, sao gã trở thành sư trưởng được.
“Chỉ đạo viên, ông giúp tôi, tôi thật sự không muốn rời khỏi quân đội, mười sáu tuổi tôi đã đi lính, ngoại trừ đi lính tôi không biết làm gì cả.” Chương Ngũ Dương lau mặt, đôi mắt đỏ lên, giọng nói khẩn cầu.
Trong lòng chỉ đạo viên cũng khó chịu: “Ngũ Dương à, nếu có thể nhất định định tôi sẽ giúp cậu, nhưng tôi thật sự không có cách, đây là kết quả mà lãnh đạo cấp trên đã tổng hợp mọi thứ để ra quyết định, đã quyết định rồi. Ngũ Dương cậu còn trẻ, rời khỏi quân đội hoàn toàn có thể bắt đầu lại từ đầu, ở địa phương cũng rất có triển vọng, chuyển qua nghề khác, không chừng phát triển còn tốt hơn ở trong quân đội.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT