Tỉ Du không nhịn được nghẹn ngào, còn vô cùng xấu hổ dưới tình trạng này của mình: “Nhiên Yến, cảm ơn anh, cảm ơn anh rất nhiều, nếu không có anh, chắc chắn em đã chết từ lâu rồi. Tuy đối với anh, em chỉ là một người xa lạ nhưng anh vẫn ra tay cứu giúp em.”
“Được rồi, em bình tĩnh lại đi. Bây giờ em đã được an toàn rồi, cứ nghỉ ngơi trước đã, có chuyện gì thì từ từ nói sau, được không?”
Nghe những lời dịu dàng của Nhiên Yến, Tỉ Du rưng rưng nước mắt, nhưng cũng nhịn xuống không khóc, cô không thể để anh ấy cảm thấy cô quá yếu đuối được.
Tỉ Du cắn răng gật đầu, nhắm mắt, dần dần chìm vào giấc ngủ nặng nề trong những cái xoa đầu nhẹ nhàng, đều đặn của Nhiên Yến. 
Nhìn Tỉ Du đã chìm vào giấc ngủ, Nhiên Yến chậm rãi đi đến bên cạnh xác của những con sói lúc nãy, anh lấy ra từ trong balo con dao nhỏ đã mua ở chợ, bắt đầu lột da, róc thịt sói.
Nhưng Nhiên Yến cũng kéo xác sói ra khá xa Tỉ Du một đoạn rồi mới hành động, anh sợ mùi máu tươi sẽ làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô ấy, cũng là một cô gái kiên cường, đáng thương.
Nhiên Yến nhóm lửa sẵn sàng, đợi đến khi Tỉ Du tỉnh dậy liền đưa thêm cho cô một ngọn đuốc: “Em cứ ngồi đây, cầm chặt ngọn đuốc này, dù lũ sói có đến cũng sẽ không dám lại gần. Anh đi tìm xung quanh xem có nguồn nước nào không.”
Tỉ Du mở to đôi mắt long lanh: “Anh Yến, cho em đi với được không?”
Nhiên Yến xoay người, cảm thấy đôi mắt của Tỉ Du có đôi phần giống với đôi mắt của Tịnh Vũ - một trong hai người học trò của anh, Nhiên Yến không khỏi mềm lòng, đưa tay lên xoa đầu cô: “Em ở lại đây đi, bây giờ em đi đứng có chút không tiện, hơn nữa trời tối rồi, ở lại đây sẽ an toàn hơn. Anh đi rồi về ngay.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play